"Chúng sẽ cho xe đến đón cô ở cổng trường đại học Hoa Thanh."
Tô Nam ngẩn , lắc đầu: "Không cần , như quá rình rang, trường học sẽ bàn tán . Anh thể đến cửa hàng 'Rich' bên cạnh trường gặp ."
Đạo diễn thấy hợp lý, gật đầu: ", sơ ý quá, cảm ơn cô thông cảm."
Sau khi hai bên thống nhất, Tô Nam về ký túc xá và gặp Trần Khiết đang lo lắng: "Cậu ?"
Tô Nam nhẹ nhàng đáp: "Mình ngoài bàn công việc với đạo diễn. Sợ phiền ngủ nên ."
Trần Khiết thở phào nhẹ nhõm, tưởng Tô Nam tìm Dương Thư Trân gây sự.
Cả hai cùng nắm tay cửa hàng, đường Tô Nam kể về cuộc gặp với đạo diễn, khiến Trần Khiết khỏi ngạc nhiên: "Thật ? Đạo diễn bây giờ khiêm nhường như ?"
"Chắc là thế, khi khi ký hợp đồng, ông sẽ trở nên giống những gì tưởng tượng."
1 giờ chiều, đạo diễn tự lái xe đến đón Tô Nam. Chiếc xe đỗ cửa hàng khiến trong quán chú ý, kể cả Phùng Mộng, trợ lý của Tô Nam, cũng ngạc nhiên cảnh tượng .
"Chào ông, ông cần gì?" Phùng Mộng hỏi lịch sự.
" đến tìm Tô Nam." Đạo diễn đáp.
Phùng Mộng chạy lên lầu, đánh thức Tô Nam và Trần Khiết: "Nam Nam, dậy , một ông chú ngoài 40 tuổi hói đầu đến tìm ."
Tô Nam còn ngái ngủ lẩm bẩm: "Nói với ông là quen."
Nghe Trần Khiết nhắc đến cuộc hẹn với đạo diễn, Tô Nam lập tức bật dậy, nhanh chóng đồ xuống tiếp khách.
"Đạo diễn, xin để ông đợi."
"Không , cô Tô, thật chuyện nhờ cô giúp." Đạo diễn ngượng ngùng .
Tô Nam nghi ngờ hỏi: "Ông ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-659-e.html.]
"Vì kinh phí của đoàn phim eo hẹp, thiếu thốn nhân lực trang điểm và trang phục, thấy cửa hàng của cô đầy đủ thứ, cô thể giúp đỡ ?"
Chưa kịp hết, Tô Nam đáp: "Không vấn đề gì."
Đạo diễn dù gì cũng là nổi tiếng, bao lấy lòng còn , nên ông nhờ cậy thì lý gì cô từ chối. Cô còn thể nhân cơ hội để quảng bá cửa hàng của .
Nửa tiếng , đạo diễn đưa Tô Nam, sản phẩm và nhân viên của cô đến đoàn phim. khi thấy sự thiếu thốn của đoàn, Tô Nam sửng sốt. Cô chuẩn tinh thần nhưng ngờ đoàn nghèo đến thế.
Đạo diễn sợ Tô Nam rút lui, vội giải thích: "Cô Tô, xin vì điều kiện tạm thời thiếu thốn, nhưng khi chính thức , sẽ thêm kinh phí."
Tô Nam gượng, thầm nghĩ: "Không định tay bắt sói đấy chứ?"
"Không , chúng bắt đầu thử vai thôi."
Phùng Mộng kéo Tô Nam một góc lo lắng: "Nam Nam, thế , nhỡ ông là lừa đảo thì ?"
Tô Nam tin trực giác của và đáp: "Cứ để việc diễn , ."
Sau đó, cô để Phùng Mộng thử tay nghề trang điểm cho các diễn viên quần chúng. Lúc đầu, Phùng Mộng gặp khó khăn vì mỗi tình trạng da khác , nhưng khi quen, kỹ năng của cô dần thuần thục.
Thấy Phùng Mộng tài, Tô Nam cũng giúp các diễn viên trang điểm. Đạo diễn và các nhân viên trong đoàn kỹ năng của Tô Nam mà ngớt lời khen ngợi.
"Cô Tô thật tài giỏi, lạ gì khi cô dám tự lập nghiệp ở thành phố lớn khi còn trẻ."
Tô Nam thầm nghĩ: "Khen ích , nếu trả tiền đầy đủ, sẽ đóng phim cho ông ."
Cô : "Giờ trang điểm xong , diễn viên cũng sẵn sàng, khi nào chúng ?"
Đạo diễn nhanh chóng sắp xếp buổi thử vai, chỉ nửa giờ, buổi thử thành công và cảnh thành.
Sau khi thứ xong, Tô Nam kéo Phùng Mộng sang một bên, hỏi: "Em thật sự thích nghề trang điểm ?"
"Tất nhiên, em qua trang điểm giúp lấy tự tin." Phùng Mộng trả lời chân thành.