Những lời của Phùng Mộng đạo diễn, đang tới tìm Tô Nam bàn chuyện, . Ông vô cùng phấn khích : "Tốt! Nói !"
Hai cô gái tiếng đột ngột của đạo diễn cho giật .
Vị đạo diễn ở chui thế? Ông rằng hù dọa khác thể khiến họ c.h.ế.t khiếp ?
"Đạo diễn, ông ở đây?" Tô Nam bối rối hỏi.
"Tất nhiên là đến để cảm ơn sự hỗ trợ nhiệt tình của cô Tô. À đúng , còn thanh toán tiền lương hôm nay cho cô và nhân viên của cô." Nói xong, đạo diễn đưa vài tờ tiền lẻ và trao cho Tô Nam.
Đoàn phim nghèo đến mức mà vẫn còn nghĩ đến việc trả lương cho họ, đạo diễn quả thật cũng là tâm.
Tô Nam định nhận, nhưng nghĩ rằng tiền chỉ dành cho một cô, hơn nữa nếu nhận thì tổn thương lòng tự trọng của đạo diễn.
Suy tính , cô cầm lấy tiền đùa: "Vậy cảm ơn ông nhé, nếu công việc tương tự, nhớ liên hệ với chúng ."
Đạo diễn thoải mái: "Chắc chắn !"
Sau đó, ông sang Phùng Mộng: "Cô Phùng ước mơ là điều , nhưng kỹ năng của cô hiện tại cần cải thiện thêm. tin rằng công mài sắt ngày nên kim, chỉ cần cô nỗ lực thì nhất định sẽ thành công."
Phùng Mộng gật đầu, cảm thấy đạo diễn đúng, kỹ năng của thật sự thuần thục. Cô cũng tin câu " chí thì nên": "Vâng, sẽ cố gắng học hỏi thêm từ sếp."
Đạo diễn thích sự kiên trì của Phùng Mộng, càng tin tưởng ánh mắt của Tô Nam.
"Cô Phùng, tin rằng cô sẽ thành công. Nếu thời gian, cô thể đến đoàn phim giúp đỡ, xem như thực tập. Đến lúc đó, sẽ chuẩn thêm một khoản lương thực tập cho cô."
Đạo diễn thực sự bỏ nhiều công sức để duy trì đoàn phim, thậm chí còn "đào góc tường" của Tô Nam.
Tên đạo diễn thật đúng là “tay bắt sói”!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-660-e.html.]
Thiếu nhân lực thì ông tự tìm chứ! Sao dùng của ?
nghĩ kỹ, lẽ nơi thật sự phù hợp để Phùng Mộng thể hiện tài năng, Tô Nam đành nhẫn nhịn gì thêm.
Tô Nam dẫn Phùng Mộng cùng vài nhân viên khác từ biệt đạo diễn trở về cửa hàng.
Trần Khiết vội vàng chạy hỏi: "Buổi thử vai thế nào ? Qua ? Đạo diễn gì?"
Nhóm chỉ giúp một tay thôi ? Sao mệt mỏi như mấy con mèo nhỏ kiệt sức thế .
"Có tớ ở đây, mà qua , chờ vài hôm nữa khi các khoản liên quan duyệt xuống thì sẽ chính thức ký hợp đồng thôi." Tô Nam mỉm trả lời.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Trần Khiết nhắc nhở Tô Nam: "Hôm qua chuyện quan trọng cần thông báo ở cửa hàng mà?"
Tô Nam vỗ trán, tự giễu: "Cái đầu ngày càng kém !"
Mọi thấy Tô Nam điều thông báo, nhanh chóng đặt công việc xuống và tụ tập bên cô.
"Mọi đến đủ chứ? Vậy xin chính thức thông báo, từ hôm nay trở , sẽ rút lui khỏi 'Rich', giao cho Phùng Mộng quản lý. Nhiều nhất chỉ là về đây nghỉ ngơi, ăn chơi thôi. Mọi công việc chỉ cần Phùng Mộng đồng ý thì cần hỏi ý kiến nữa."
Mọi tròn mắt ngạc nhiên: Cái gì? Không chứ! Bà chủ điên ?
Vận may của Phùng Mộng thật sự quá !
Trần Khiết cũng thể ngờ rằng Tô Nam quyết định như .
Phùng Mộng ngây tại chỗ, nửa ngày vẫn thể phản ứng . Vậy cô gần như là nửa bà chủ của nơi , còn quyền quyết định chuyện?