Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 664: E

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:32:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lư Minh Vị chớp chớp đôi mắt to tròn, linh động Tô Nam, khúc khích và gọi: “Chào cô ạ!”

Tô Nam mừng rỡ: “Đưa bé con đây cho bế nào. Bé tên gì ?”

Lư Trạch Sâm cẩn thận đặt con trai vòng tay Tô Nam giới thiệu: “Thằng bé tên là Lư Minh Vị, hai tuổi !”

Tô Nam bế bé Lư Minh Vị đáng yêu, dẫn Tiếu Phương Vân và Lư Trạch Sâm đến một quán , uống trò chuyện.

Hai nhắc kỷ niệm cũ về nhiều chuyện: “Tô Nam, tớ thấy Chu Nhượng ở cạnh ? Hai kết hôn ?”

“Anh đang công việc ở Thượng Hải, mấy hôm nữa mới về.” Tô Nam , trêu đùa tay.

Tiếu Phương Vân gật đầu. Vừa nhắc đến Chu Nhượng, cô nghĩ đến mối hiềm khích giữa Thẩm Mộc và Chu Nhượng: “Tô Nam, về quá khứ giữa Thẩm Mộc và Chu Nhượng ?”

Thẩm Mộc? Chu Nhượng?

Tô Nam nghĩ mãi cũng hiểu hai thể liên quan đến như thế nào. Cô ngơ ngác lắc đầu tỏ vẻ .

Tiếu Phương Vân thở dài: “Chuyện là thế ...”

Thật ban đầu cô cũng , mãi về tình cờ mới phát hiện .

Cô kể cho Tô Nam bộ câu chuyện về mối thù giữa Chu Nhượng và Thẩm Mộc, với vẻ áy náy: “Xin , ngờ rằng khi đó Chu Nhượng chịu đựng sự tra tấn và đối xử bất công ở đồn cảnh sát như .”

“Cậu xin gì chứ, chuyện liên quan gì đến .” Tô Nam với thái độ khoan dung khiến Tiếu Phương Vân vô cùng cảm động.

Tô Nam chú ý thấy Lư Trạch Sâm nãy giờ gì, cảm giác rằng cứ nhắc đến yêu cũ của Tiếu Phương Vân mặt như lẽ lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-664-e.html.]

“Phương Vân, đừng nhắc tới nữa. Để lát nữa dẫn hai ăn gì đó nhé!” Chưa kịp để hai lớn lên tiếng, bé con hai tuổi trong lòng Tô Nam vỗ tay hứng khởi reo lên: “Đói bụng, ăn cơm!”

Tô Nam hỏi: “Bụng của bé ?”

Lư Minh Vị đưa tay chọc bụng nhỏ của .

“Được , cô sẽ dẫn bé ăn món ngon!”

Tô Nam dẫn cả gia đình ba đến nhà hàng Hồng Phúc, suốt dọc đường, bất cứ món đồ chơi nào lọt mắt bé Lư Minh Vị, Tô Nam đều mua tặng.

Vợ chồng Lư Trạch Sâm vội vàng ngăn cô : “Tô Nam, mua thêm nữa là còn chỗ để . Thằng bé còn nhỏ, cần mua cho nó nhiều đồ thế .”

Tô Nam chỉ : “Mấy thứ chẳng đáng gì, thậm chí còn đủ để bé chơi. Mình còn mua cả con phố cho bé nữa cơ.”

Tiếu Phương Vân bất đắc dĩ nghĩ: Cậu thích trẻ con thế , sinh một đứa cho mà cứ đòi chơi con của khác chứ!

định khuyên Tô Nam sớm sinh con, nhưng nghĩ đến việc cô vẫn còn đang học, nhắc đến chuyện bây giờ vẻ sớm, nên đành nhịn .

Tô Nam thấy sắc mặt Tiếu Phương Vân đổi, lập tức nhận quá đà. Thấy đứa bé đáng yêu, cô vui quá nên phần mất kiểm soát.

“Phương Vân, xin nhé, thật sự quá thích thằng bé , nên kìm lòng mà...”

Chưa đợi Tô Nam xong, Tiếu Phương Vân ngắt lời, đùa: “Có gì , coi như đang chuẩn sẵn của hồi môn cho thằng nhóc . Đợi nghiệp đại học xong thì mau sinh một cô con gái để con dâu !”

Nghe , Tô Nam lập tức bật : “Hóa tính toán với chuyện đấy !”

Tô Nam thầm nghĩ: Mình sinh con , sinh con hỏng dáng vóc, còn khiến già nhanh chóng. Thế thì thể tiếp tục phát triển sự nghiệp chứ?

 

Loading...