“Chuyện xảy từ khi nào?” Tô Nam cau mày hỏi.
“Sáng nay ạ.” Nhân viên báo cáo trung thực qua điện thoại.
Có thể là quá bận rộn nên kịp báo cho ?
“Hiện tại cửa hàng còn bao nhiêu hàng? Chỉ cần đủ để cầm cự trong ba ngày kiểm tra của Cục giám sát chất lượng là .” Tô Nam vẫn tin tưởng chồng . Chỉ cần Cục giám sát phát hiện vấn đề gì, chắc chắn nhà máy của Chu Nhượng sẽ phép hoạt động trở .
“Vẫn đủ ạ, nhưng mà...” Nhân viên kịp hết Tô Nam, đang "bênh chồng" hết mực, ngắt lời: “Không nhưng gì cả, theo lời là . Còn gì khác ?”
Nhân viên chán nản, Nếu chuyện gọi là vấn đề, thì những chuyện khác chẳng đáng để bận tâm nữa.
“Không còn gì nữa. Bà chủ bận rộn, xin cúp máy.”
Phùng Mộng thấy sắc mặt Tô Nam , liền lo lắng hỏi: “Chị Tô Nam, chuyện gì xảy ?”
Vừa còn bình thường, nhận một cuộc điện thoại xong trở nên như ?
“Không gì.” Tô Nam chằm chằm điện thoại, lắc đầu, miễn cưỡng nở một nụ với Phùng Mộng.
Tô Nam vẫn chờ đợi, đợi Chu Nhượng gọi cho .
Phùng Mộng cảm thấy Tô Nam đang tỏa một luồng áp lực mạnh mẽ, khiến cô dám gần, sợ lỡ chọc lửa giận.
Chờ mãi vẫn thấy Chu Nhượng liên lạc, Tô Nam mất kiên nhẫn, trực tiếp gọi về nhà để tra hỏi .
Khi đó, Chu Nhượng đang ăn tối ở nhà, tiếng điện thoại reo liền vội vã phòng khách để máy.
Nhìn thấy tên gọi, sắc mặt lập tức đổi. Tô Nam chuyện gì ? Hay là nhớ ? Nghĩ đến điều , càng cảm thấy căm hận kẻ giở trò lưng .
“Tô Nam, bảo bối của , nhớ em c.h.ế.t .” Chu Nhượng nịnh nọt qua điện thoại.
“Thật ?” Đáng chết! Nhớ mà thèm gọi một cuộc điện thoại!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-677-e.html.]
Chu Nhượng nghẹn lời. Chết thật ! Mỗi Tô Nam với giọng điệu , là cô đang giận lắm.
“Vợ yêu, em ?” Chu Nhượng bắt đầu thấy chột .
“Hừ! Công ty của dạo thế nào? Bao giờ đến Bắc Kinh?” Tô Nam cố gắng kiềm chế cơn giận, hỏi.
“Công ty vẫn , gần , chờ thêm vài ngày nữa, quá nửa tháng là thể đến bên em.” Chu Nhượng thở phào nhẹ nhõm.
Khốn nạn! Đến lúc mà còn cố tỏ thoải mái!
“Thật ? Vậy tại những gì khác với những gì em ?” Tô Nam hài lòng hỏi.
Chết tiệt! Mới ngày đầu tiên mà ai nhanh nhảu báo cáo chuyện ?
“Anh...” Chu Nhượng định giải thích thì Tô Nam ngắt lời: “Chúng là vợ chồng, cùng chia sẻ khó khăn. Vậy mà gì? Cách đối xử với em khiến em thật thất vọng.”
“Vợ yêu, chỉ sợ em lo lắng thôi. Em yên tâm, từ nay về sẽ bao giờ giấu diếm em bất cứ chuyện gì nữa.” Chu Nhượng nghiêm túc cam kết.
Mặc dù Tô Nam mắng mỏ một trận, trong lòng Chu Nhượng vẫn cảm thấy ngọt ngào.
Tô Nam tranh cãi thêm, liền hỏi: “Hiện tại công ty còn bao nhiêu hàng tồn kho? Sau khi nhà máy mở cửa , liệu đủ để giao cho khách hàng ?”
Chu Nhượng , : "Người đều hủy hợp đồng với , kho hàng còn nhiều tồn kho."
Hiện tại, Chu Nhượng xử lý hàng tồn .
Hủy hợp đồng? Tô Nam nghĩ, Chuyện nhỏ thế mà chịu nổi, hủy hợp đồng với chồng ư? Đây chắc chắn sẽ là quyết định khiến họ hối hận nhất.
"Vậy định gì?" Tô Nam lo lắng hỏi.
Ban đầu, Chu Nhượng cũng nghĩ , nhưng khi Tô Nam hỏi, bắt đầu cảm thấy cần nghĩ cách giải quyết vấn đề .