Tô Nam vội xua tay, ngắt lời: " , cần vòng vo. đồng ý, nhưng hãy cho vài ngày để tìm thế Phùng Mộng. Đạo diễn nghĩ ?"
Một lựa chọn khó thế , chỉ cô gánh, đạo diễn đáng tin thì cô cũng khó ông một chút.
Đạo diễn , vui vẻ đồng ý ngay: "Giờ là giữa tháng, sẽ gia hạn đến cuối tháng. Đầu tháng Phùng Mộng sẽ đoàn tập luyện, chứ?"
Phùng Mộng yên lặng, gật đầu lia lịa khi Tô Nam và đạo diễn bàn bạc.
Nửa giờ , Tô Nam đồng ý với yêu cầu của đạo diễn.
Rời khỏi đoàn phim, về đến cửa hàng "Rich", Phùng Mộng xúc động : "Tô Nam, cảm ơn chị. Nếu chị động viên và giúp đỡ, Phùng Mộng của ngày hôm nay!"
Tô Nam lắc đầu : "Đủ , đừng lời sến súa nữa. nổi da gà hết . Chỉ cần nhớ vì em bắt đầu học trang điểm là ."
Phùng Mộng nghiêm túc gật đầu. Vừa định tiếp thì điện thoại của Tô Nam reo lên đúng lúc.
Nhìn màn hình hiển thị , Tô Nam nghi hoặc: Không là bay hôm nay ? Sao vẫn ở nhà nhỉ?
"Sao vẫn còn ở nhà? Công ty chuyện gì bất ngờ ?" Tô Nam lo lắng hỏi.
"Không, chỉ là do thời tiết nên máy bay hôm nay bay , đợi đến mai. Em gì mà gọi mấy ? Lúc thì nhân viên máy, lúc thì ai trả lời." Chu Nhượng nhẹ nhàng hỏi.
"Không . Em với Phùng Mộng đến đoàn phim tập sự, lão đạo diễn tính giở trò dụ dỗ, định kéo của em mất." Tô Nam giả vờ thở dài oán thán.
Chu Nhượng hiểu rõ sự tình, chỉ an ủi: "Không , Phùng Mộng thì tuyển khác. Dạo sẽ ở Bắc Kinh với em, chúng thể từ từ tìm mới. Đừng vội, ?"
Tô Nam bật : "Em dễ thiệt thòi thế, Phùng Mộng giúp em nửa tháng nữa mới đoàn phim."
Chu Nhượng thở phào nhẹ nhõm: Cô gái , lo lắng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-684-e.html.]
"Vậy thì . Nếu mai 10 giờ gọi cho em, tức là lên máy bay Bắc Kinh . Nhớ sân bay đón lúc 12 rưỡi nhé."
Chu Nhượng nhớ Tô Nam da diết, quyết định gác chuyện với Thành Hà Vĩ sang một bên, vì vợ mới là quan trọng nhất.
12 giờ trưa hôm , Tô Nam đến sân bay đúng giờ. Vừa đến cổng sân bay, cô bất ngờ gặp Trương Tương, lâu thấy.
"Chị dâu!" Trương Tương ngạc nhiên kêu lên.
Sao cô ở sân bay? Tô Nam cầm hành lý, chắc chắn định trở về Thượng Hải. Có lẽ cô cũng đến sân bay để đón ai đó giống .
"Chị dâu, chị đến đón Chu Nhượng ?" Trương Tương hỏi, dù rõ câu trả lời.
Tô Nam gật đầu mà gì thêm, lướt qua Trương Tương và bước sân bay.
Sắc mặt Trương Tương đổi, bất mãn lẩm bẩm: "Có gì mà ngạo mạn thế chứ? Sớm muộn gì cũng ngày tao khiến mày lóc cầu xin tao tha thứ."
Đến 12 giờ 15 phút, Tô Nam trông thấy Lâm Mạch đang tiến về phía Trương Tương. Hai vui vẻ, trông giống hệt một cặp đôi đang trong giai đoạn yêu đương nồng thắm.
Tô Nam đắm chìm trong suy nghĩ đến mức nhận Chu Nhượng đến bên cạnh.
Chu Nhượng nhíu mày khó chịu: Cô đang nghĩ gì mà tập trung đến thế?
Anh nhẹ nhàng vỗ vai Tô Nam, dịu dàng hỏi: "Nam Nam, em đang nghĩ gì ?"
Dù Chu Nhượng nhẹ nhàng, nhưng Tô Nam vẫn giật .
Cô đặt tay lên ngực, tức giận : "Trời ơi! Anh định em sợ c.h.ế.t ?"