Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 69: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 04:03:45
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếu Phương Trì nhịn mà mỉm , cảm giác như bước cuộc sống hôn nhân sớm.

Còn Chu Nhượng thì bất giác chìm đắm trong sự đáng yêu tinh nghịch của “cô vợ nhỏ.”

“Anh, đồng chí Chu.” Tiếu Phương Vân tinh mắt, là đầu tiên phát hiện hai bọn họ.

Tô Nam tiếng , liếc Tiếu Phương Trì một cái, đó chăm chú Chu Nhượng, ánh mắt cong cong, nụ còn mềm mại, thuần khiết hơn cả những nụ hoa nhài cành.

“Anh Tiếu, đồng chí Chu.” Tô Nam cũng nhanh chóng chào hỏi, giọng ngọt ngào.

Chẳng là cố ý , lúc gọi tên Chu Nhượng, giọng cô cao lên một chút, như thể đeo hàng ngàn móc câu, thẳng lòng .

Hai phụ nữ kinh nghiệm trong bếp , tỏ vẻ thấu hiểu.

Còn ba ngoài bếp thì chỉ cảm thấy một trận tê dại lướt qua tai, kịp suy nghĩ kỹ thì câu tiếp theo của Tô Nam thu hút sự chú ý.

“Sao hai cùng ?” Tô Nam vẩy nước tay, tay buông thõng ngực, nghiêng đầu hỏi.

Chu Nhượng là kiểu sẽ đến nhà khác tìm cô bữa ăn, hơn nữa cô cũng kịp nhắc đến việc mời Chu Nhượng đến ăn cơm với Nhà họ Tiếu.

“Lần may mà đồng chí Chu đến thông báo cho bên công xã, nên nghĩ dù thế nào cũng mời ăn một bữa, liền đến chỗ thanh niên trí thức gọi qua.” Tiếu Phương Trì đến giếng nước, múc một chậu nước, gọi Chu Nhượng cùng rửa mặt.

Dù lúc mặt trời lặn, nhưng hai từ điểm tập trung thanh niên trí thức đến đây vẫn một lớp mồ hôi mỏng.

“Cảm ơn , chu đáo hơn em nhiều, đúng là nên cảm ơn đồng chí Chu, giúp em bao nhiêu , mà em từng đền đáp nào. Thế thì em sẽ chịu chi phí bữa ăn, thể để tốn kém .”

Tô Nam thoải mái với Tiếu Phương Trì, lễ độ mà khách khí, tuy lời chứa đầy sự chân thành cảm ơn, nhưng cũng khó để nhận sự xa cách nhẹ nhàng trong đó.

Tiếu Phương Trì khựng khi đang rửa mặt, theo bản năng về phía Chu Nhượng đang cúi đầu lặng lẽ rửa tay, tự giễu cợt chính , từ từ thu tâm trạng, thở hắt một .

“Con bé , cứ treo tiền miệng hoài, bác giận đấy.” Giọng mắng yêu của Lý Thúy Bình kịp thời giải vây cho Tiếu Phương Trì khi trả lời thế nào.

đấy, xa lạ thật.” Tiếu Phương Trì bưng cải và ớt rửa sạch, dậy, chạm nhẹ trán Tô Nam.

“Á, đau c.h.ế.t mất!” Tô Nam ôm đầu la lên đầy cường điệu.

Tiếu Phương Vân lắc đầu, bếp nhiệt tình gọi: “Đồng chí Chu, ghế của , bếp giúp bà nhóm lửa đây, cơm chắc đợi một lúc nữa mới xong.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-69-a.html.]

“Phương Vân, qua nhà chú Hạ Quân giục bố con về, tan còn bàn bạc gì nữa.” La Quỳnh Chi vội vàng nhắc.

“Vâng.” Tiếu Phương Vân đáp , Chu Nhượng đang về phía Tô Nam, xoa mũi, bước chân nặng trĩu như đeo chì từng bước về phía cổng.

Chẳng mấy chốc, trong sân chỉ còn Tô Nam và Chu Nhượng.

Tô Nam vẫn đang vẩy nước tay, lén Chu Nhượng xuống, thấy di chuyển ghế sang một bên nửa mét, tránh xa cô chỉ một chút.

Như thể vạch rõ ranh giới.

“Bốp.” Một chiếc gương rơi chậu nước, b.ắ.n ướt hết Chu Nhượng.

“Á, xin , em trượt tay một cái.” Tô Nam trợn tròn mắt tức giận Chu Nhượng.

Anh ngước mắt cô một cái, im lặng một lát nhặt chiếc gương từ nước lên đưa cho cô, đôi mắt đen láy đến kỳ lạ, đôi môi mỏng màu hồng phấn mím chặt .

“Đưa cho em.”

Tiểu thư Tô Nam nổi tính bướng bỉnh, mặc kệ cứ đưa, cô nhất quyết cầm, miệng còn chế giễu: “Không dám phiền , cứ để đó , lát nữa em tự nhặt.”

“Em thế?” Đôi mắt dài của Chu Nhượng nheo , hiểu Tô Nam đột nhiên nổi giận.

“Em ? Em còn hỏi thế đấy! Vừa nãy ai cố ý dời ghế xa như thế, chẳng cạnh em ? Em chỉ thuận theo ý , hai chúng đừng ai gần ai nữa.”

Tô Nam khoanh tay hừ lạnh, đầu sang bên , chỉ để cho Chu Nhượng một gương mặt giận dỗi.

Không khí trở nên căng thẳng, trong trung thoảng mùi thơm ngào ngạt của rau dại xào mềm, nước sốt chảy hòa quyện với mỡ thịt, hương thơm kích thích vị giác, cùng âm thanh lách cách của xẻng đảo thức ăn càng khiến khó cưỡng .

Một lát , Tô Nam thấy tiếng di chuyển ghế, lâu chiếc gương đặt lên đùi cô.

“Anh ý đó.” Chu Nhượng cao hơn Tô Nam nhiều, bóng phủ kín đầu cô, giọng trầm thấp pha chút bất lực dễ nhận .

“Em là hồng thủy mãnh thú, gần một chút sẽ ăn thịt chắc.”

Tô Nam trách móc, bất ngờ , suýt chút nữa va n.g.ự.c Chu Nhượng.

ngờ tiến sát gần như , gần như dán sát cô, mặt cô chợt đỏ bừng.

Loading...