"Tao một trăm cũng . Có giỏi thì thả cô gái và đấu với tao. Nếu mày đánh gục, cô cũng sẽ thuộc về tao. Thế nào, tao lỗ nhỉ?" Hà Vũ Kiệt tiếp tục khiêu khích, cố gắng rối loạn tinh thần Chu Nhượng.
Tô Nam Hà Vũ Kiệt đang cố tình kích động Chu Nhượng, nên vội : "Anh yêu, bình tĩnh, đừng mắc bẫy ."
Thực , Chu Nhượng cách thoát , chỉ là sợ Tô Nam hoảng sợ.
khi thấy nhan sắc của Tô Nam, Hà Vũ Kiệt thể kiềm chế , tiến gần cô, định tiếp cận.
đến gần vài bước, Chu Nhượng đột nhiên lạnh, , nhanh chóng túm lấy cổ Hà Vũ Kiệt, đè xuống: "Khốn kiếp, ngay cả vợ tao mà mày cũng dám động đến! Ban đầu tao còn định tha cho mày một , nhưng giờ mày tự tìm đường chết. Hà Vũ Kiệt, mày tiêu đời !"
Bị đè xuống đất, Hà Vũ Kiệt kinh hoàng Chu Nhượng. Chết tiệt! Thằng là quái vật ? Vừa rõ ràng kiệt sức, giờ bùng nổ mạnh mẽ như thế?
Sợ hãi, Hà Vũ Kiệt vội bò lăn xa, tay chân luống cuống tránh xa Chu Nhượng.
Đám đàn em của Hà Vũ Kiệt cũng hoảng sợ, khi thấy sức mạnh thực sự của Chu Nhượng, bọn chúng bắt đầu tháo lui.
Hà Vũ Kiệt thấy tình hình đang bất lợi, nhưng vẫn cam lòng. Vừa bỏ chạy, hét lớn: "Mày cứ đợi đấy! Chuyện xong , cái nhà hàng tồi tàn của mày đừng mong mở cửa !"
Nhìn bóng lưng Hà Vũ Kiệt bỏ chạy, Chu Nhượng nhếch mép lạnh, bình thản : "Khốn kiếp, mày như con châu chấu mùa thu, nhảy nhót mấy hôm nữa thôi. Hãy tận hưởng những ngày cuối cùng của mày !"
Nói xong, đưa tay để tìm Tô Nam, nhưng thấy cô . Tim Chu Nhượng đập mạnh, lo lắng. Chết tiệt, trong lúc đánh , khiến cô hoảng sợ ?
"Nam Nam, em..." Chu Nhượng cuống quýt đầu , định mở miệng an ủi Tô Nam, nhưng ngay giây tiếp theo, một nụ hôn của cô cắt ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-691-e.html.]
Chính nụ hôn giúp Chu Nhượng trấn an tinh thần. Có vẻ như cô cho hoảng sợ.
"Anh yêu, thật sự quá lợi hại! Vết thương đau lắm ?" Tô Nam Chu Nhượng với ánh mắt đầy lo lắng, đột nhiên bật nức nở: "Xin , tất cả là của em. Nếu chúng về bằng xe thì chuyện xảy ."
Chu Nhượng lắc đầu, xúc động ôm chặt Tô Nam lòng, nhẹ nhàng an ủi: "Ngoan, . Chuyện vốn thể tránh , em cần tự trách ."
Dù Chu Nhượng , Tô Nam vẫn cảm thấy áy náy trong lòng.
Dưới sự dìu đỡ của Tô Nam, Chu Nhượng trở nhà hàng, trong khi đó, tình hình của Hà Vũ Kiệt hề .
Vừa lếch thếch bò về đến nhà, Hà Vũ Kiệt thấy cha - Ông Hà - đang ngay ngắn, ánh mắt sắc như d.a.o chằm chằm .
Hà Vũ Kiệt ôm ngực, cảm thấy sợ hãi, vội hỏi: "Bố, nửa đêm ngủ, bố cửa thế ?"
Ông Hà nhíu mày, định dạy dỗ thằng con hư hỏng vài câu nhưng nên bắt đầu từ .
Thấy vẻ mặt cha như thôi, Hà Vũ Kiệt khỏi tò mò hỏi: "Bố, hôm nay bố ? Có gì thì thẳng , ấp a ấp úng thế?"
Ông Hà bất lực lườm con trai, nghiêm túc : "Chuyện mày gần đây, trong lòng mày tự hiểu ?"
Những việc gần đây, cái nào chẳng liên quan đến cha . Thậm chí, vài chuyện là do chính Ông Hà lệnh. Vậy mà bây giờ ông như , rốt cuộc là ý gì?