"Bố, con hiểu ý bố. Bố thể rõ hơn ?" Hà Vũ Kiệt đột nhiên cảm thấy đầu óc như rối tung lên, hiểu gì cả, đành hỏi thẳng cha .
Ông Hà hừ lạnh. Thằng nhóc đúng là thấy quan tài đổ lệ.
"Nam Chu!" Ông Hà phun bốn chữ đầy giận dữ, để Hà Vũ Kiệt tự nghĩ xem gây chuyện gì.
Sao chuyện ở Nam Chu đến tai bố
"Bố! Bố gì? Có thể rõ ràng một chút ?"
Ông Hà khỏi bực . Ông lăn lộn thương trường bao năm, sinh một đứa vô dụng như thế ?
"Mày rõ ông chủ Nam Chu thế lực lớn, dễ đụng , tại còn dám chọn chỗ đó để tay? Người nể mặt ngăn mày , mà mày vẫn cái bộ dạng kiêu căng ngạo mạn đó."
Nghe cha , Hà Vũ Kiệt vẫn cho rằng sai, nghĩ rằng cha đang quá chuyện.
Thấy con trai vẫn hối cải, Ông Hà lập tức nổi giận: "Thằng khốn ! Mày mày gây thù chuốc oán với nhân vật tầm cỡ nào ? Nếu chuyện giải quyết thỏa, nhà họ Hà của chúng thể sẽ tiêu đời."
Nghe cha , Hà Vũ Kiệt bỗng nhiên kinh ngạc. Chuyện vốn lớn đến mức đó, thể khiến cả nhà họ Hà xóa sổ khỏi thủ đô?
"Bố! Bố đang gì ? Sao chuyện thể nghiêm trọng đến thế? Bố đừng quá lên chứ." Hà Vũ Kiệt nhịn với vẻ khó chịu.
Chết tiệt thật, cái thằng Chu Nhượng ! Mới chút chuyện thổi phồng lên, dám mách lẻo với cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-692-e.html.]
"Mày đúng là thằng ngu! Mày mang tai họa đến cho gia đình chúng , thế mà còn dám mấy lời vô trách nhiệm như ? Sáng mai mày theo tao, đến nhà xin . Nếu mày , đừng trách tao nhận mày là con nữa."
Ông Hà thật sự tức đến mức định cắt đứt quan hệ cha con với Hà Vũ Kiệt.
Cái gì? Ông già điên ? Vì một ngoài mà đòi cắt đứt quan hệ với .
"Dựa mà bắt con ? Nếu bố thì tự mà . Hơn nữa, chuyện vốn của con. Chính bố bảo con tìm Phù Duy gây rối, bây giờ xảy chuyện đổ hết trách nhiệm cho con. Con cho bố , chuyện đó bao giờ ."
Hà Vũ Kiệt cảm thấy kỳ lạ. Trước đây cha uy phong là thế, bây giờ một thằng nhóc dọa đến mức đến chuyện cắt đứt quan hệ cha con?
"Đồ khốn! Mày đúng là thằng khốn nạn! Phải phá hủy nhà chúng mới lòng mày ?" Ông Hà tức giận, tát thẳng mặt Hà Vũ Kiệt một cái.
Hà Vũ Kiệt ôm mặt, dám tin cha : "Bố! Con còn là con trai của bố nữa ? Bố vì một ngoài mà đánh con, thậm chí còn cắt đứt quan hệ với con. Bố nghĩ gì ?"
Ông Hà tức đến mức n.g.ự.c phập phồng. Haizz, đều tại khi còn trẻ quá nuông chiều nó, mới khiến nó trở thành cái bộ dạng , chẳng sợ ai cả.
"Tao chỉ hỏi mày, ? Nếu mày , hôm nay lập tức cút khỏi nhà họ Hà. Từ nay về , tao đứa con như mày."
Hà Vũ Kiệt thấy cha thật sự quyết tâm, liền vội vàng nhượng bộ: "Được, con , chẳng là ?"
Ông Hà thở dài. Đây là đầu tiên ông cảm thấy may mắn vì con trai là một kẻ vô dụng. Nếu nó chút tài cán, lẽ bỏ nhà từ lâu .
Nghĩ đến đây, cơn giận của ôngg Hà giảm phân nửa. Lúc , ông mới để ý đến vết bầm tím mặt và cổ của Hà Vũ Kiệt, liền hỏi đầy thương cảm: "Vết thương mày là ? Mày đánh với ai nữa ?"