"Đau thì khám, nếu khỏi nhanh ." Sắc mặt Chu Nhượng chợt trở nên nghiêm trọng, cúi đầu chân cô đang quấn đầy băng, trong mắt ánh lên sự xót xa.
Đôi mắt Tô Nam lóe lên, ấp úng: "Thôi khỏi, em thấy bác sĩ của nhà Tiếu cũng giỏi lắm, giờ em thể , chỉ cần uống thuốc đúng giờ là khỏi thôi."
Chu Nhượng rõ sự gượng gạo trong giọng của cô, nhưng chỉ nghĩ rằng cô ngại đường lên huyện xa xóc, trời nắng, phiền phức quá nên , nên chỉ đành tiếp tục khuyên: " nhất vẫn nên đến bệnh viện khám, bác sĩ ở đó chuyên nghiệp hơn."
"Thật sự cần , hơn nữa với vết thương , kinh nghiệm khi còn quan trọng hơn chuyên môn." Tô Nam xua tay, đầu óc nhanh chóng vận động, nghĩ cách chuyển chủ đề, chấm dứt việc Chu Nhượng cứ khăng khăng đưa cô bệnh viện.
"Nói đến bệnh viện, em mà chứ? Chân em tiện, chắc chắn cõng. Phụ nữ thì chẳng cõng nổi em, chỉ đàn ông mới , mà ở đây em họ hàng, cũng đối tượng, đây?
Nếu để một đàn ông lạ cõng em, chắc chắn sẽ những lời đồn thổi còn khó hơn hôm nay."
Tô Nam thở dài, lòng trĩu nặng.
Chu Nhượng mím môi, khóe môi khẽ nhếch xuống, đôi mắt đen như vực sâu càng thêm lạnh lùng, buột miệng : "Xảy chuyện hôm nay , còn ai dám nhiều lời nữa chứ?"
"Anh hiểu, bọn họ dám mặt, nhưng lưng chắc chắn sẽ càng ghê gớm hơn."
Tô Nam khẽ thở dài, lén qua Chu Nhượng, thấy càng thêm lạnh lùng, cô khẽ ho một tiếng, giọng dịu dàng: "Vậy thì cứ để nó tự khỏi thôi."
Lần cuối cùng cũng phản bác nữa, chỉ kiên trì : "Vậy bệnh viện hỏi thăm một chút, xem cách nào để chân em mau lành hơn ."
Tô Nam vội vàng gật đầu, trong lòng nhẹ nhõm hẳn, cuối cùng cũng ứng phó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-71-a.html.]
"Cảm ơn , mà còn tiền giúp em mua đồ ăn, mua thuốc mấy hôm nay, em đều ghi sổ nhỏ, đến lúc đó sẽ trả hết nhé." Tô Nam chống cằm, mắt cong cong.
Nghe , Chu Nhượng như rơi hầm băng, ngọn lửa ấm áp trong lòng bùng lên tắt ngấm, từ đầu đến chân lạnh buốt.
"Anh cần mà." Không cần tính toán rõ ràng như , giống như phân định rạch ròi với .
"Sao , em cũng , Tô Nam em thích chiếm lợi." Tô Nam nghiêm trang, vỗ vai Chu Nhượng, mặt đầy vẻ nghiêm túc.
"Tô Nam em đời chỉ dùng tiền của hai đàn ông, một là bố em, hai là chồng tương lai của em."
Hàm ý đằng , tự nhiên cần cũng hiểu.
Hai , Tô Nam xong cũng chút ngại ngùng, má đỏ hây hây như đóa lựu e ấp, tươi tắn rực rỡ, quyến rũ đến lạ.
Chu Nhượng vốn là phóng khoáng, nhưng mỗi khi đối diện với Tô Nam, do dự quyết, như đang vô vàn ngã rẽ, dám sai một bước.
Vấn đề khiến băn khoăn bấy lâu, dường như đang dần sáng tỏ.
nghĩ đến đống hỗn loạn ở Thượng Hải, mắt Chu Nhượng chợt trầm xuống, tay xoa nhẹ lòng bàn tay, cuối cùng vẫn dịch sang bên nửa tấc, cách cô xa hơn một chút.
Chờ thêm một thời gian nữa, đợi giải quyết xong những vấn đề của , mới đường hoàng tiến đến gần cô.
Chưa đến hai ngày, kết quả xử lý liên quan đến Tần Hiểu Lan và những khác đưa .