Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 711: F

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:49:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nguyệt Mai suy nghĩ một chút: "Mẹ chỉ một tên là Vương Hắc, còn mấy khác giọng vẻ là ngoài vùng, họ sống ở ."

"Có tên là , ba , đừng lo lắng quá, con sẽ tìm, nhất định sẽ đưa Tô Dương về." Chu Nhượng và Tô Nam thu xếp cho hai ông bà yên , đó tìm thông tin về Vương Hắc đến nhà .

Lúc , Vương Hắc vẫn gặp họa, vẫn đang ở đầu ngõ trò chuyện khoác lác với khác.

Nửa giờ , khi Tô Nam và Chu Nhượng xuất hiện ở đầu ngõ, họ bắt đầu hỏi thăm hàng xóm về Vương Hắc: "Bác gái ơi, bác nhà Vương Hắc ở ?"

Bà lão chỉ tay về phía một đàn ông đang chuyện với một nhóm thanh niên: "Đó, đang cãi với bọn nhỏ , chính là Vương Hắc."

Nghe thấy nhắc đến , Vương Hắc thấy Chu Nhượng cao to vạm vỡ thì giật , lập tức bỏ chạy.

Chu Nhượng lập tức lao tới vài bước bắt giữ Vương Hắc : "Chạy? Mày còn chạy ?"

Vương Hắc ngã xuống đất, giãy giụa rên rỉ: "Ôi trời! Đau c.h.ế.t mất, ơi, xin hãy tha cho , đợi tiền nhất định sẽ trả mà."

Tô Nam và Chu Nhượng ngạc nhiên: Cái gì thế ? Ai đòi tiền chứ?

"Tao hỏi mày, Tô Dương đang ở ?" Tô Nam bước tới hỏi gấp.

Vương Hắc sững sờ: Tô Dương? Anh ?

"Anh ơi, thể thả ? chạy nữa ." Vương Hắc đau đớn kêu la.

"Muốn chạy thì mày cũng chạy nổi . Bớt lời mau!" Chu Nhượng siết chặt tay, khiến Vương Hắc đau đớn rịn mồ hôi lạnh: "Anh ơi, nhẹ tay thôi, thực sự Tô Dương đang ở , chúng gặp cả tuần ."

Sắc mặt Tô Nam đổi, cô Chu Nhượng hiệu cho dạy cho Vương Hắc một bài học.

Chu Nhượng bẻ hai tay của Vương Hắc lưng, ấn mạnh xuống: "A! Anh ơi, thật sự !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-711-f.html.]

Không ? Thằng đúng là cứng đầu, lẽ cần mạnh tay hơn.

"Mày , sợ hãi như ? Thấy tụi tao là bỏ chạy?" Chu Nhượng những buông mà còn siết mạnh hơn.

"Đau quá! Đứt ! Anh ơi, dù g.i.ế.c , cũng Tô Dương ở mà!" Vương Hắc đau đến mất hết lý trí, lóc van xin.

Chu Nhượng và Tô Nam , cảm thấy Vương Hắc vẻ dối.

Hai thả Vương Hắc , vội vàng duỗi một chút nhưng bỏ chạy.

"Vừa thấy mấy chị thì sợ, vì tưởng là đến đòi nợ. Vừa nãy các chị Tô Dương mất tích, là ?" Vương Hắc lo lắng hỏi.

Lúc , Tô Nam và Chu Nhượng mới hiểu câu mà Vương Hắc đó. Không nợ bao nhiêu tiền.

"Mày thực sự Tô Dương ở ?" Tô Nam nhíu mày hỏi gặng.

Vương Hắc lắc đầu: "Chị , thực sự . Hơn nữa, chúng gần một tuần gặp ."

Một tuần gặp, mà Tô Dương mới mất tích ba ngày, trong thời gian xảy chuyện gì?

"Bình thường khi Tô Dương gặp mày, gì? Hai quen như thế nào?" Tô Nam thở dài, tiếp tục hỏi.

Vương Hắc kể hết về mối quan hệ giữa và Tô Dương.

" là trẻ mồ côi, từ nhỏ sống lang thang cùng đám du côn đường phố. gặp Tô Dương một cách tình cờ, thấy bụng nên kết bạn. Chúng thể thiết, giấu điều gì..."

Chu Nhượng còn kiên nhẫn những lời dài dòng, lập tức ngắt lời: "Nói trọng điểm!"

Vương Hắc trọng điểm là gì, chỉ thể những gì cho là quan trọng.

 

Loading...