Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 714: F

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:50:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão Tam nhớ một chút : "Mười ngày , chúng đang dạy dỗ một kẻ say nợ nần trong con hẻm thì Tô Dương thấy. Lúc đó, nó tay đánh chúng một trận và cứu đó ."

"Chúng nghỉ ngơi vài ngày, nhưng vài em nuốt nổi cơn tức, nên lén tìm Tô Dương trả thù. Khi bọn họ đang đánh , thì cảnh sát tuần tra phát hiện và đưa đồn."

"Mấy đó đáng lẽ hôm qua thả , nhưng đến giờ vẫn thấy về. đang định tới đồn cảnh sát hỏi thăm tình hình thì các chị đến. Mấy vị đại ca, thể tha cho ?"

Lão Tam đau đến mức mặt mũi trắng bệch, Chu Nhượng thấy lạ, cũng tay nặng với , đổ mồ hôi đầm đìa thế .

Ra hiệu cho thả Lão Tam , Chu Nhượng nhận tay của Lão Tam trật khớp, hèn chi đau đến .

Sau khi giúp nắn khớp tay, Chu Nhượng bảo rút lui, còn và Tô Nam thì đến đồn cảnh sát để tìm Tô Dương.

"Anh Chu, cho em cùng với. Em cũng lo cho Tô Dương, ?" Vương Hắc năn nỉ.

Cậu sống hơn mười năm trời chỉ mỗi Tô Dương là bạn, dù thế nào cũng đến xem tình hình.

"Em đừng . Giờ bọn chị vẫn rõ tình hình, khi nào cứu Tô Dương, chị sẽ bảo nó tới tìm em." Tô Nam Vương Hắc là nghĩa khí, Tô Dương bạn như thật là may mắn.

Nghe , Vương Hắc đành lời của Tô Nam.

Hai đến đồn cảnh sát, tình cờ gặp quen cũ – Thẩm Mộc.

Tô Nam sững sờ tại chỗ, cảm giác vô cùng khó chịu. Nếu chuyện , lẽ họ là bạn bè , chứ như bây giờ gặp mặt cũng như xa lạ.

"Ồ! Đại minh tinh đến đồn cảnh sát việc gì ?" Thẩm Mộc giọng điệu lạnh lùng trêu chọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-714-f.html.]

Chu Nhượng giọng điệu mỉa mai của Thẩm Mộc thì cũng thoải mái chút nào. Không thì thôi, ai bắt mở miệng chứ?

“Thẩm Mộc, hỏi khi nào em trai , Tô Dương, thể về nhà.” Tô Nam cắn môi, mục đích của .

Tô Dương? Hóa thằng nhóc đó là em trai cô. Xem nhà họ Tô chẳng ai là tử tế.

“Đi theo , thủ tục xong thì thể đưa .” Thẩm Mộc lạnh lùng .

“Được, cảm ơn !” Tô Nam khách sáo đáp .

Thẩm Mộc gì thêm, dẫn đường. Tô Nam và Chu Nhượng mất nửa tiếng để điền hồ sơ và thủ tục, Thẩm Mộc cũng theo quy định và để Tô Dương ngoài.

Khi Tô Dương thấy Tô Nam, còn biểu hiện thiết như đây, thậm chí còn mang theo vài phần lạnh nhạt.

Tâm trạng của Tô Nam lập tức trùng xuống. Thằng nhóc thật đáng đánh đòn, về nhà cô nhất định sẽ xử lý một trận.

Chu Nhượng thấy khí giữa hai chị em trở nên kỳ lạ, ngay cả - vốn cưng chiều nhất là rể - cũng tiếp đón tử tế.

Thẩm Mộc bên cạnh lạnh lùng : “Em trai cô cũng lớn , quản lý chặt hơn!”

Tô Nam hiểu Thẩm Mộc ám chỉ điều gì, nhưng cô cũng thời gian để tranh cãi với .

“Cảm ơn lời nhắc nhở của , cảnh sát Thẩm. Chúng đây.” Tô Nam cứng rắn kéo tay Tô Dương, lôi khỏi đồn.

Khi họ đến cửa đồn cảnh sát, một nữ cảnh sát vội vàng chạy đến bên Thẩm Mộc và : “Đội trưởng, đứa trẻ tên Tô Dương giống như đám lưu manh , chúng thể để mang tiền án !”

 

Loading...