Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 73: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:42:14
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi thấy thoải mái hơn, cô mới sang hỏi Lưu Ngọc: “Cậu cũng từ cổng làng về ?”

Nghe , Lưu Ngọc gật đầu, từ trong túi móc mấy viên kẹo đưa cho Tô Nam, : “Cho Nam Nam .”

“Kẹo ở ?” Tô Nam bóc vỏ kẹo, đưa cho Lưu Ngọc một viên, đó mới cho miệng một viên.

Là loại kẹo cứng rẻ nhất thị trường, vị ngon lắm nhưng ngọt, là loại quà vặt mà hầu hết các gia đình ở thôn quê thường mua, nhưng Lưu Ngọc thích vị đường hóa học quá nồng, nên cô sẽ mua loại kẹo để ăn.

“Ở cổng làng đang tuyên truyền pháp luật, các cô công an nữ phát cho tụi đấy, đồ miễn phí lấy thì phí.” Lưu Ngọc l.i.ế.m liếm viên kẹo đang tan trong miệng, nhăn mặt , nhưng cũng tiếc nỡ nhổ , đành để kẹo trong miệng, vài cái cắn vụn nuốt xuống.

Một lát , Lưu Ngọc như sực nhớ chuyện gì, vẻ mặt trở nên kỳ lạ, hì hì một chút, đó thần bí ghé sát tai Tô Nam, thốt một câu khiến cô tròn mắt ngạc nhiên.

“Phương Vân, hình như hẹn hò .”

“Thật ?” Tô Nam kinh ngạc lấy tay che miệng, trông đầy vẻ tin.

Lưu Ngọc nhún vai, quanh thấy ai mới tiếp: “Cậu còn nhớ thành phố giúp báo cảnh sát , một đồng chí công an họ Thẩm?”

“Nhớ chứ.” Tô Nam vốn chú trọng ngoại hình, nên bất cứ nào cô từng gặp mà chút ấn tượng, trong đầu cô sẽ nhớ ngay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-73-a.html.]

Bây giờ Lưu Ngọc nhắc đến công an Thẩm, trong đầu Tô Nam liền hiện hình ảnh một đàn ông cao gầy, khuôn mặt chính trực, ngũ quan đoan chính.

“Hôm nay từ huyện về làng tuyên truyền pháp luật, trong đó cả đồng chí công an đó.” Lưu Ngọc từ phòng khách bê hai chiếc ghế, đặt mái hiên xuống, tiếp.

“Để phối hợp với công an, nên đại đội trưởng cho chúng nghỉ nửa buổi, cũng đó, với mấy cô gái bên điểm thanh niên trí thức chuyện hợp lắm, nên tính kho tìm Phương Vân cùng, ai ngờ đoán xem.”

Tô Nam kéo căng sự tò mò, liền nắm chặt lấy tay Lưu Ngọc, đôi mắt long lanh như nước, nũng nịu : “ đoán , cũng đoán , Ngọc ngọc bụng cho , ơn mà.”

“Được , , cho .” Lưu Ngọc bật , vỗ nhẹ lên mu bàn tay Tô Nam, tiếp tục kể: “Do thương ở chân, nên đến giờ qua nhà kho. Để miêu tả sơ qua cho , nhà kho của làng là hai căn phòng lớn, ngoài cửa chính còn một cửa . Cửa sát núi, khá kín đáo, bình thường cũng ít lui tới.”

“Hôm nay phân công cánh đồng ở phía ngọn núi đó, đường về vì nhanh hơn nên đường nhỏ, gần tới kho thì từ xa thấy hai đang ôm ở cửa .”

“Ôm ?” Khóe miệng Tô Nam nhịn cong lên, mắt sáng lấp lánh, tưởng tượng cảnh Thẩm Mộc cao lớn ôm lấy Tiếu Phương Vân nhỏ nhắn trong lòng, hai nhan sắc tệ, thật là mắt .

, mà còn ôm lâu lắm.” Lưu Ngọc cũng theo, tặc lưỡi vài tiếng: “Để kể, Phương Vân còn ôm chặt cho nữa chứ, thật là tình cảm.”

“Bình thường thấy gì nha.” Tô Nam mà phấn khích, vỗ tay một cái suýt nhảy khỏi ghế.

Lưu Ngọc giữ chặt vai Tô Nam, hiệu cô bình tĩnh , đồng tình : “Ai mà , con bé Phương Vân lặng lẽ chuyện lớn, yêu đương từ lúc nào mà ai .

 

Loading...