Hóa nghĩ một ý tưởng thừa! cuối cùng cũng là lợi cho nhà , cũng gì to tát.
"Vậy khu vực là do quyết định hết ?" Tô Nam tò mò hỏi.
"Có thể , em định gì?" Chu Nhượng Tô Nam luôn những ý tưởng kỳ lạ.
"Em thể mở một cửa hàng 'Rich' mới ở đây ? Coi như bắt kịp xu hướng một chút, ?" Tô Nam chớp đôi mắt to linh động hỏi.
Chu Nhượng thấy việc cũng gì là thể, nhưng nghĩ nhất vẫn nên bàn bạc với Thành Hà Vĩ.
"Để với Thành Hà Vĩ, nghĩ chắc sẽ đồng ý thôi, dù em cũng chủ yếu về thời trang, dễ phê duyệt hơn so với bọn thực phẩm, mỹ phẩm." Chu Nhượng nghiêm túc trả lời.
"Ừm, em về chuẩn hồ sơ, giao cho ." Tô Nam rạng rỡ.
Sau khi tham quan trung tâm thương mại xong, Chu Nhượng đưa Tô Nam đến cổng trung tâm, quên dặn dò: "Em tự về cẩn thận nhé."
Tô Nam gật đầu, vỗ vai Chu Nhượng, mắt cong cong: "Được , em , cứ yên tâm !" Nói Tô Nam vẫy tay chào tạm biệt Chu Nhượng.
Chu Nhượng và Tô Nam việc suôn sẻ, cuộc sống của họ cũng thuận lợi.
Còn sự nghiệp của Phùng Mộng cũng đang ngày càng phát triển, thứ đang theo hướng .
"Phùng Mộng, theo một chút." Đạo diễn vui vẻ Phùng Mộng, cảm giác tự hào như con gái trưởng thành.
Phùng Mộng ngạc nhiên gãi đầu, Đạo diễn nhỉ? Trông vẻ kỳ lạ quá!
Tạo hình sư và hóa trang sư trong đoàn phim Phùng Mộng đầy ghen ghét, như thể cô gây phiền toái gì cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-741-f.html.]
Phùng Mộng suy nghĩ nhiều, vội vàng theo đạo diễn.
"Phùng Mộng, thời gian qua biểu hiện của cô đều ghi nhận. Cô chỉ học hỏi chăm chỉ mà còn sáng tạo, đoàn phim nhỏ của giờ còn gì thể dạy cô nữa. Tình cờ một thư mời Pháp tu nghiệp, để cô , cô phản đối gì ?"
Nhìn tấm thư mời trong tay đạo diễn, Phùng Mộng lưỡng lự.
Một mặt cô , nhưng mặt khác nghĩ chỉ là mới, nếu nhận cơ hội , hai tiền bối sẽ nghĩ gì về .
"Đạo diễn, nghĩ lắm. Điều công bằng với hai tiền bối." Phùng Mộng lo lắng .
Đạo diễn thở dài cô , nghĩ thầm: Con bé thật quá thật thà.
Hai từ và tranh đến sứt đầu mẻ trán, mà để cơ hội cho cô , cô còn đẩy , chẳng lẽ cửa kẹp đầu ?
"Trong nghề , gì gọi là công bằng. Chỉ phân biệt năng lực cao thấp thôi. Nếu cô điều gì lăn tăn, cứ , sẽ cho cô lời khuyên." Đạo diễn nghiêm túc .
Phùng Mộng bao giờ thấy đạo diễn nghiêm túc đến . Bình thường ông luôn hòa nhã, mỗi gặp ông đều cảm thấy trong lòng ấm áp.
"... sẽ suy nghĩ thêm, đạo diễn thể cho hai ngày ? suy nghĩ thật kỹ." Phùng Mộng cắn môi, bối rối .
Đạo diễn thở dài, cuối cùng gì thêm, chỉ gật đầu khỏi.
Chiều hôm đó, Phùng Mộng kết thúc công việc sớm và đến tìm Tô Nam ở "Rich". Vương Hắc, mới đến lâu, nghĩ cô là khách đến mua hàng nên nhiệt tình chào đón: "Chào cô, trông cô vẻ ngoài xinh thật đấy. Cô xem gì ?"
"Sản phẩm bên chúng đầy đủ, tầng một mỹ phẩm và phụ kiện nhỏ như kẹp tóc, hoa tai, dây chuyền. Tầng hai quần áo, khăn choàng và các sản phẩm đan."
Phùng Mộng thấy nhân viên mặt vẻ lạ, nhưng trông khá dễ thương, khiến khác thể ghét.