"Ở đây bán cái gì nhất , giới thiệu cho ." Phùng Mộng rõ ý định của , định thử xem Vương Hắc .
Lúc , mấy nhân viên khác thấy Phùng Mộng nên định tiến đến chào hỏi, nhưng cô hiệu cần gần.
"Ái chà! Thật ngại quá, mới đến hai ngày thôi, chỉ mới nhớ trong cửa hàng những gì, chứ cái gì bán chạy thì . Để gọi quản lý đến tư vấn cho cô nhé?" Vương Hắc gãi đầu ngại ngùng, hỏi ý Phùng Mộng.
Ồ, hóa chỉ là tân binh. cái miệng cũng nhanh nhẹn, rèn luyện một chút chắc sẽ là một hạt giống .
"Một quản lý mà định qua mặt ? là đến tìm ông chủ của các , cô ở đây ?" Phùng Mộng xuống ghế, chống cằm Vương Hắc đang đỏ bừng mặt.
Nhìn vẻ mặt trêu đùa của Phùng Mộng, Vương Hắc chắc cô là khách quen, hôm nay đến để mua đồ. là phí công tốn sức của .
"Chị , chị chờ chút , chị Tô với Chu đang ngoài, khi nào về." Vương Hắc thành thật đáp.
Lại ngoài với Chu Nhượng, thế là đợi đến tối ?
"Thôi để lên tầng ngủ một lát, khi nào cô về thì ở ." Phùng Mộng luôn xem "Rich" như nhà , chỉ một tiếng thản nhiên lên lầu.
"Chị , thể thế , phòng là phòng nghỉ riêng của chị Tô và nhân viên chúng , thể tự do." Vương Hắc nhanh nhẹn tiến lên mấy bước, chặn .
"Nếu cứ lên thì ?" Phùng Mộng càng lúc càng thấy bé Vương Hắc thú vị.
Vương Hắc cắn môi suy nghĩ: Mình thể tay đánh phụ nữ mà!
Phù Duy về cửa hàng khi ngoài việc, khéo thấy Phùng Mộng đang ép sát Vương Hắc, nên lên tiếng giải vây: "Cô Phùng, cô kỹ , đó vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi, chịu nổi cô trêu đùa ."
"Trẻ con á? Nhìn cao lớn thế , quản lý Phù chắc chút hiểu lầm về từ 'trẻ con' ?" Phùng Mộng liếc Phù Duy, giả vờ vui .
Phù Duy nhẹ: "Trong mắt , đủ mười tám đều là trẻ con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-742-f.html.]
Phùng Mộng nhíu mày, thầm mắng: Trong mắt , lớn hơn thì đều là ông già hết.
Cô đang chuyện vui vẻ với bé , thế mà chen , đúng là mất hứng.
"Vương Hắc, để cô lên , ." Phù Duy dây dưa thêm với Phùng Mộng.
Nếu quản lý lên tiếng thì chắc vấn đề gì.
"Chị, mời tự nhiên." Vương Hắc nhanh chóng nhường đường cho phụ nữ khó tính .
Lúc Phùng Mộng định đôi co với Phù Duy, Tô Nam vặn trở về cửa hàng.
Cô cảm thấy bầu khí trong cửa hàng vẻ kỳ lạ: "Mấy đang gì đó? Định nổi loạn ?"
Vương Hắc và Phù Duy đồng thanh giải thích với Tô Nam.
"Chị Tô, chị đùa , đây chỉ là hiểu lầm thôi!"
"Chị , cô bảo tìm chị, định lên lầu mà em cản ."
Tô Nam đại khái hiểu, đùa vui : "Vương Hắc, cô chị đến, bất kể cô gì, cứ coi như thấy . Cô mạnh quá, dễ khác thương, bảo vệ bản đó."
Vương Hắc liên tục gật đầu, như một đứa trẻ ngoan ngoãn, là , dù chị gái cũng xinh nhưng quá khó chiều.
Sau khi đùa vui, Phùng Mộng vấn đề chính: "Này, đừng chuyện chọc ghẹo trẻ con nữa, em tìm chị thật sự việc nghiêm túc, chị giúp em nghĩ cách , giờ em thể ở đoàn phim thêm ngày nào ."
Tô Nam thắc mắc, Chuyện gì thế ? Theo lý mà , cô giờ đang ở thời điểm nổi bật nhất chứ nhỉ?