"Nếu đơn đăng ký chấp thuận, trường sẽ chi trả học phí và chi phí ở nước ngoài cho các em, các chi phí khác là tự túc." Cô Vương giải đáp câu hỏi mà các bạn học quan tâm nhất.
Nghe , Trần Khiết cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu như , cô nghĩ tiền kiếm thể đủ trang trải, và dù nước ngoài, cô cũng thể tìm việc thêm.
Một tiết học trôi qua nhanh chóng, những sinh viên thành tích khá đều tham gia chương trình trao đổi, nên văn phòng giáo viên đông nghẹt đến lấy đơn.
Buổi tối, khi Trần Khiết đang điền mẫu đơn, thấy Tô Nam đang sách ngoài giờ, cô khỏi tò mò hỏi: "Sao đến văn phòng giáo viên lấy đơn? Không du học ?"
Tô Nam lắc đầu: "Không hứng thú. Người nhà đều ở đây, em trai cũng đến đây học, cần chăm sóc. Hơn nữa, chồng, hai năm lâu như , Chu Nhượng chắc sẽ phát điên lên mất."
Nghĩ đến Chu Nhượng ghen với Thường Diệp Lâm, Trần Khiết khỏi bật , vẫn là một hơn, ràng buộc, lo nghĩ.
Tô Nam cau mày: Chắc chắn cô đang nhạo !
Lý do Tô Nam nước ngoài là vì đời cô nhiều nơi, phong cảnh nước ngoài cô thấy hết .
Cô là sẽ trói buộc bởi đàn ông .
"Con nhóc , cái gì mà ?" Tô Nam khó chịu hỏi.
Trần Khiết nén nụ : "Mình , chỉ là đột nhiên nhớ đến nhà một hũ dấm chua to đùng ghen với Thường Diệp Lâm, thấy buồn thôi."
"Nếu thật sự nước ngoài, chắc sẽ mất hồn mất vía."
Thường Diệp Lâm? Chả trách cô tươi như , thì là nghĩ đến và chuyện nên nghĩ đến.
"Trần Khiết, là một cô gái như , đời nhiều đàn ông , để mắt đến một gã sở khanh như thế?" Tô Nam thật sự hiểu nổi, nên hỏi thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-745-f.html.]
Trần Khiết đáp với vẻ giả dối: "Mình , chỉ cảm kích vì cứu thôi."
Cảm kích ơn nghĩa, lừa ma ?
Tô Nam định vạch trầN, nhưng nghĩ sắp tới cô sẽ du học, khi đó mở rộng tầm mắt , tự nhiên sẽ còn nhớ nhung đến gã đàn ông nữa.
"Được , sẽ tin . Cậu tự giữa hai sự khác biệt lớn như thế nào. Đừng điều gì vô nghĩa, cố gắng nâng cao bản , để cuộc sống của và gia đình trở nên hơn, đó mới là điều đúng đắn." Tô Nam nữa nhắc nhở Trần Khiết, đừng tự lao đầu lửa mà chuốc lấy diệt vong.
"Cảm ơn Tô Nam."
Điền xong mẫu đơn, hai mang chậu rửa mặt lên giường ngủ.
Sáng hôm , tám giờ, Tô Nam đến văn phòng của cô Vương, quả nhiên cô đợi ở đó từ lâu.
"Tô Nam, cuối cùng em cũng đến, một đêm trôi qua, em nghĩ ?" Cô Vương hỏi với vẻ mong đợi.
Tô Nam lắc đầu: "Thưa cô, em quyết định du học. Cô cũng cần thuyết phục thêm nữa."
"Haizz..." Cô Vương thở dài, thể thuyết phục Tô Nam, đành bỏ cuộc.
Cuộc trò chuyện của Tô Nam và cô Vương trong văn phòng Dương Thư Trân, đến nộp đơn, lén. Vì cách một cánh cửa và hai nhỏ, nên Dương Thư Trân chỉ loáng thoáng cô Vương sẽ xem xét.
Dương Thư Trân nghĩ cô Vương đang thiên vị Tô Nam, trong lòng khỏi cảm thấy bất công và buồn bực. Tại những chuyện đều thuộc về Tô Nam?
Cô sợ hai phát hiện nên nhanh chóng rời khỏi cửa văn phòng.