Khi còn đang chìm trong suy nghĩ của , Trần Khiết kéo nhẹ tay áo Tô Nam, thở dài một tiếng: "Nam Nam, đừng như nữa, gặp rắc rối vì ."
Tô Nam mỉm nhẹ, lắc đầu: "Không , những lúc lên vì bản và quan tâm. Họ vượt qua ranh giới, thì cũng cần nhún nhường nữa."
Trần Khiết cảm động, đôi mắt đỏ hoe, Tô Nam với ánh mắt đầy lòng ơn. Đôi khi, tình bạn chỉ chứng minh qua lời , mà còn qua những hành động bảo vệ chân thành, ngại hiểm nguy.
________________________________________
Cuối buổi học, Tôn Nguyệt dẫn theo một vài bạn học cùng thẳng lên văn phòng hiệu trưởng, chuẩn tố cáo Tô Nam về việc tay đánh . Cô biến sự việc thành một vấn đề lớn, để Tô Nam trả giá cho hành động của .
ngay khi bước văn phòng, cô và nhóm bạn chặn bởi một . Đó chính là cô Vương.
"Các em, chuyện gì ?" Cô Vương thấy Tôn Nguyệt, sắc mặt cô đổi đôi chút, khỏi nghĩ rằng chuyện liên quan đến Tô Nam.
Tôn Nguyệt ngần ngại, mặt cô Vương, lớn tiếng: "Thưa cô, em tố cáo Tô Nam vì tay đánh em lớp! Em yêu cầu nhà trường xử lý nghiêm khắc!"
Cô Vương lặng lẽ Tôn Nguyệt một lúc, đó thở dài: "Được , các em hãy trong, chúng sẽ cùng chuyện."
Trong văn phòng, cô Vương để Tôn Nguyệt quá nhiều. Cô trực tiếp hỏi một câu: "Tại Tô Nam đánh em?"
Tôn Nguyệt lúng túng trong giây lát, đó : "Em chỉ về việc cô thể hối lộ cô để suất du học. Đó là lý do cô tức giận và đánh em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-748-f.html.]
Cô Vương nhíu mày, trầm giọng : "Tôn Nguyệt, cô rõ rằng việc tuyển chọn trao đổi sinh viên minh bạch, và Tô Nam từng nộp đơn. Em đổ tội cho khác mà bằng chứng, đó là hành vi vu khống. Em điều đó thể dẫn đến hậu quả như thế nào ?"
Những bạn học theo Tôn Nguyệt cũng bắt đầu d.a.o động, họ nghĩ sự việc trở nên nghiêm trọng như . Lời của cô Vương chỉ là cảnh cáo mà còn nhắc nhở họ rằng mỗi đều chịu trách nhiệm với lời và hành động của .
Tôn Nguyệt cúi đầu, dám đối diện với ánh mắt của cô Vương. Những lời của cô như một cái tát mạnh sự tự mãn của cô , cho cô nhận sai.
"Cô sẽ phạt Tô Nam, bởi vì hành động của em là sai. cô cũng sẽ chuyện với Tô Nam về việc cần kiểm soát cảm xúc của . Em hiểu ?" Cô Vương với giọng điệu nghiêm khắc nhưng đầy bao dung.
Tôn Nguyệt còn gì để , chỉ cúi đầu và rời khỏi văn phòng trong lặng lẽ. Những bạn học khác cũng nhanh chóng theo , dám thêm một lời nào.
Cuối cùng, cô Vương gọi Tô Nam đến văn phòng để chuyện. Khi gặp Tô Nam, cô nghiêm túc : "Tô Nam, cô bỏ qua cho em, nhưng , hãy kiểm soát bản hơn. Đừng để những xứng đáng ảnh hưởng đến cuộc sống và quyết định của em."
Tô Nam gật đầu, lẽ hành động bốc đồng. cô hối hận. Đôi khi, cần lên, để bảo vệ bản và mà họ yêu quý.
Cô Vương mỉm nhẹ, vỗ nhẹ vai Tô Nam: "Hãy tập trung học tập và những điều . Đừng để những chuyện phiền lòng."
Tô Nam mỉm đáp : "Em hiểu , thưa cô. Cảm ơn cô bảo vệ em."
Những lời khuyên của cô Vương giúp Tô Nam thêm mạnh mẽ và tự tin trong con đường mà cô chọn. Cô hề cô độc, và rằng những bạn thực sự sẽ luôn bên cô, bất kể điều gì xảy .