Vì , ai cũng coi trọng thành tích của , Tiếu Phương Vân cũng ngoại lệ.
do cô học cấp hai ở hợp tác xã nên nền tảng toán học kém hơn các bạn học ở thành phố, học lệch nghiêm trọng, tránh khỏi việc văn phòng thầy giáo toán trở thành nơi cô thường xuyên lui tới nhất.
thầy giáo toán một dạy ba, bốn lớp, tuy giúp Tiếu Phương Vân nâng cao điểm toán, nhưng cũng thể chăm lo hết. Vì , thầy tìm cho cô một “ thầy giáo nhỏ”.
Người đó chính là Thẩm Mộc.
Thẩm Mộc thời niên thiếu cao lớn, trắng trẻo, học giỏi, gia cảnh , bố đều là lãnh đạo cơ quan, nên là đối tượng thầm thương trộm nhớ của hầu hết nữ sinh trong trường, cũng trộm.
Tiếu Phương Vân cũng ngoại lệ, nhưng cô giống những nữ sinh thành phố, cô công khai, thuần túy là ngưỡng mộ tiền bối giỏi giang, thẳng thắn và bộc trực.
Mỗi ngày cô đều chạy đến lớp 12 của Thẩm Mộc để hỏi bài, qua dần, bạn cùng lớp của cũng trở thành bạn của cô , còn khen ngợi thái độ kiên trì, ham học hỏi của cô .
Không ai nghĩ giữa hai sẽ nảy sinh tình cảm đặc biệt, thậm chí Tiếu Phương Vân cũng nghĩ .
Cho đến khi kỳ thi nghiệp cấp ba năm đó kết thúc, chỉ tiêu Đại học Công Nông Binh xác định, ngoài dự đoán, là Thẩm Mộc.
Cô tặng một gói bánh hoa quế tự tay như một món quà mừng và cũng là lời cảm ơn suốt hơn nửa năm dạy cô học toán.
Trong gói bánh đó nhiều bột mì trắng và đường, khiến cô tiếc đứt ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-75-a.html.]
Hai cầu thang nhà Thẩm Mộc, ánh sáng mờ nhạt khiến Tiếu Phương Vân rõ nét mặt của , nhưng dáng vẻ rõ ràng vui.
Tiếu Phương Vân nghĩ rằng Thẩm Mộc, thiếu thứ gì, xem thường bánh hoa quế của cô , nhưng đó là thứ duy nhất cô thể tặng, sự tự ti, tủi hổ, uất ức tràn lòng khiến cô theo bản năng đầu bỏ .
Ai ngờ gã lưu manh ôm lấy cô và hôn tới, may mà cô phản ứng nhanh, dùng một cái tát chặn .
Nghe đến đây, Tô Nam nhịn kéo khóe miệng, tặc lưỡi. là một nụ hôn đầu tươi của tuổi trẻ, cứ thế phá hủy. từ góc độ lý trí mà , Tiếu Phương Vân đúng, xác định quan hệ mà hôn thì từ chối thẳng thừng, tuyệt đối do dự.
Tiếp đó, Thẩm Mộc xin và tỏ tình, đồng thời vạch tất cả kế hoạch tương lai của cho Tiếu Phương Vân.
Thẩm Mộc theo sắp đặt của bố để việc trong chính phủ, trở thành một cảnh sát bảo vệ dân, vì chọn học đại học, thi ngành công an.
Ba năm học Đại học Công Nông Binh, hứa sẽ về thăm Tiếu Phương Vân bất cứ khi nào thời gian. Sau khi nghiệp, sẽ sở công an, thành ước mơ trở thành một cảnh sát nhân dân đủ tiêu chuẩn, cưới cô.
Dĩ nhiên, tin rằng cô cũng sẽ đỗ đại học, sẽ chờ cô ở trường đại học, như thế sẽ chịu cảnh xa cách ba năm.
Trong sự ngây ngô, mơ hồ, Tiếu Phương Vân chấp nhận chiếc “bánh vẽ” mà Thẩm Mộc vẽ , đồng ý với lời tỏ tình bất ngờ đó, hai cứ thế xác định quan hệ.
cuối cùng, Thẩm Mộc chỉ giữ lời một năm đầu về thăm cô , hai năm tin tức, mất liên lạc, còn Tiếu Phương Vân thì thi đỗ đại học, về thôn Tiêu nhân viên giữ kho.