Lý Kiến Quân đang mơ mộng về tương lai, thì trợ lý báo một cuộc gọi: "Alo, xin hỏi ai đầu dây ?"
"Cậu nhỏ, con là Trương Tương đây, chuyện gấp gặp , cho con địa chỉ, tối nay con qua tìm ." Trương Tương đây là điện thoại công cộng, cô thể chiếm dụng quá lâu.
Cô nhóc đến thành phố ? Sao ai với ông một tiếng?
"Số nhà 23, phố XX, đường XX. Đừng gọi gây rối nữa, sáu rưỡi tối qua tìm là ." Lý Kiến Quân nhẹ .
"Con . Nếu con địa chỉ mới của , con cũng thế . Cậu cứ việc của , con cúp máy đây." Trương Tương cúp điện thoại.
Tô Nam, cô chờ đấy, nhỏ của đến , từ giờ cô đừng mơ những ngày yên nữa.
Tối hôm đó, Trương Tương xách một túi hoa quả đến nhà của Lý Kiến Quân, vội vàng gõ cửa: "Cậu nhỏ, là con, Trương Tương đây!"
"Ra ngay đây!" Lý Kiến Quân vội dậy mở cửa cho Trương Tương.
Nhìn thấy Lý Kiến Quân mặc áo ba lỗ và quần thể thao, Trương Tương nhịn bật : "Đường đường là một Thị trưởng mà ở nhà ăn mặc thế , sợ quen thấy cho ?"
Lý Kiến Quân nhận lấy túi đồ từ tay Trương Tương, còn khẽ gõ nhẹ lên mũi cô: "Ngoài cô nhóc trời cao đất dày , còn ai dám nhạo chứ?"
Sau một hồi hàn huyên thăm hỏi, Trương Tương mới nhớ đến mục đích đến tìm Lý Kiến Quân hôm nay. kịp mở lời, Lý Kiến Quân vội hỏi: "A Tương, lúc trưa chuyện gấp gặp ? Chuyện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-773-f.html.]
"Không là chuyện của con, mà là của một bạn từ nhỏ của con. Gần đây gặp một chút rắc rối, con nhờ giúp kiểm tra tình hình."
Lý Kiến Quân gật đầu, hỏi: "Là chuyện gì? Nếu thể giúp, chắc chắn sẽ hết sức."
Dù đó cũng là bạn từ nhỏ của cháu gái, ông cũng cần nể mặt cô mà giúp đỡ.
Trương Tương kể bộ những gì cô từ Lâm Mạch cho Lý Kiến Quân. Nghe xong, ông lập tức sa sầm mặt, vui : "Con đừng bậy, chuyện chính là do tay xử lý. Hơn nữa, cũng nhận một khoản tiền bồi thường khi đất thu hồi. Sau nhất con đừng bạn với những kẻ ích kỷ thích đổ cho khác như ."
Trương Tương Lý Kiến Quân với vẻ mặt thể tin nổi. Chuyện do của cô giải quyết , mà giống những gì Lâm Mạch chút nào?
Hơn nữa, cũng hề gì về khoản tiền bồi thường, chẳng lẽ Lâm Mạch lừa dối cô?
Không, thể nào, tuyệt đối thể!
Nhìn gương mặt đầy vẻ tin của Trương Tương, Lý Kiến Quân hiểu rằng cô chắc chắn tên họ Lâm lừa.
"A Tương, con cũng còn nhỏ nữa, can thiệp chuyện con kết bạn với ai, nhưng nhất con nên tránh xa những lòng sâu xa và tính toán như Lâm Mạch." Lý Kiến Quân vốn thiện cảm với nhà họ Lâm, những gì Trương Tương kể thì càng thêm ác cảm với .
"Cậu ơi, thể nào, Lâm Mạch chắc chắn lừa con, chắc là ai đó cho mù quáng. Xin hãy điều tra kỹ chuyện , đừng để lợi dụng." Trương Tương vẫn tin sự thật, cố chấp .
Lý Kiến Quân tức đến bật . Cô nghĩ là ai chứ, chuyện một khi liên quan đến chính phủ thì ngay cả cũng quyền can thiệp, mặc dù chính là giúp đỡ thực hiện nó.