Nếu   chuyện quan trọng, thì đợi   về, nhất định sẽ cho kẻ đó một trận  trò.
Tô Nam  bên nhịn : Haha... tên  trông  vẻ sốt sắng, cứ như một đứa trẻ đòi kẹo, thật buồn .
Chu Nhượng bực  hôn một cái lên môi Tô Nam: "Cười gì? Cô bé  xa, lâu như   quan tâm đến , em  rõ điều đó mà."
Hai  đang tình cảm thì Vương Hắc  lên tiếng: "Anh   tên là Trịnh Quang Minh!"
Trịnh Quang Minh? Có vẻ thực sự  xảy  chuyện, nếu ,   sẽ  gọi điện  lúc .
"Đi nhanh , em ở đây đợi . Trịnh Quang Minh  dễ gì liên lạc với ,   chắc chắn là  vấn đề lớn." Tô Nam đẩy Chu Nhượng , thở hổn hển .
Chu Nhượng ghé sát  tai Tô Nam, thổi một luồng  nóng, giọng đầy ám : "Cô bé hư, đợi     tính sổ với em."
Chu Nhượng nhanh chóng mặc quần áo xuống lầu, nhận điện thoại: "Quang Minh, là  đây,  chuyện gì? Cậu  ."
"Anh,  chuyện lớn ,  mau  về !" Giọng Trịnh Quang Minh đầy kích động.
Chuyện lớn? Rốt cuộc là chuyện gì mà  gọi điện thoại  ban đêm thế !
"Cậu đừng kích động, rốt cuộc là chuyện gì?"
"Là thế , bây giờ  thị trường xuất hiện một sản phẩm, tuy bao bì khác , nhưng mùi và chất liệu gần như giống hệt với mỹ phẩm của chúng . Anh mau   để chúng  bàn cách xử lý." Trịnh Quang Minh  với vẻ hốt hoảng.
"Vậy mai  sẽ bay về,  trông coi nhà máy giúp ." Chu Nhượng cau mày .
Trịnh Quang Minh thở dài bất lực, máy bay đúng là nhanh, nhưng gặp trời mưa  giông thì  bay !
"Anh ,   nhất nên mua vé tàu tối nay. Thượng Hải gần đây mưa liên tục, vài ngày tới còn  bão lớn,  tàu sẽ an  hơn." Trịnh Quang Minh nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-777-f.html.]
"Được ,   ." Chu Nhượng cúp máy, bực bội chửi rủa: "Cái thời tiết c.h.ế.t tiệt!"
Chu Nhượng nhanh chóng lên lầu, với vẻ mặt khó chịu mở tủ quần áo,  thu dọn đồ đạc  : "Bà xã, nhà máy bên  gặp sự cố, thời tiết Thượng Hải cũng  ,  thể  máy bay, nên    tàu đêm nay."
Nghe Chu Nhượng  , Tô Nam dù   nỡ nhưng cũng  còn cách nào khác.
"Để em đưa   ga tàu!" Tô Nam vội vàng mặc quần áo, giúp Chu Nhượng sắp xếp hành lý.
"Nhà máy bên đó  chuyện gì ? Nghiêm trọng ?" Tô Nam lo lắng hỏi.
Dù  thì bây giờ   giờ  việc, mà là nửa đêm, lúc  Trịnh Quang Minh đột nhiên gọi cho Chu Nhượng, chắc chắn  chuyện lớn mà    giải quyết .
"Anh cũng  rõ lắm, nhưng  lời    thì  vẻ là   trong nhà máy  lén tiết lộ công thức sản phẩm cho một nhà máy mỹ phẩm khác." Chu Nhượng nhíu mày kể  lời của Trịnh Quang Minh.
Cái gì! Đó chẳng  là hành vi  chép trắng trợn ?
Rốt cuộc là ai độc ác đến ,    chuyện phản bội như thế.
Nhìn  ánh mắt gần như bốc lửa của Tô Nam, Chu Nhượng  và an ủi: "Ngoan, đợi  về nhé, cố gắng thi đấu ,   thể cổ vũ cho em  . Em nhất định  chăm sóc  cho bản ,  ?"
Tô Nam gật đầu, trong lòng  khó chịu: "Anh về đến nơi nhớ gọi cho em để em yên tâm nhé."
Tô Nam lái xe đưa Chu Nhượng đến ga tàu,   lên tàu  mới  xe về.
Chu Nhượng  tàu gần bốn mươi giờ, cuối cùng cũng an  đến Thượng Hải.
Vừa xuống tàu, Chu Nhượng  kịp uống nước  vội vàng đến nhà máy. Trịnh Quang Minh  chặn ở cổng nhà máy, kiểm tra và hỏi từng    nhà máy, lo sợ  kẻ tình nghi hoặc mang theo công thức  ngoài.