Sau đó lấy bình nước của , rót cho mỗi một ly, giục: “Uống một ngụm cho đỡ khát nào.”
Thấy cô lấy bình nước , hai còn mắt sáng rỡ, nâng cốc lên uống một .
Chẳng mấy chốc, cả hai đều cảm thấy trong từ trong ngoài tràn đầy sức sống, cả trở nên sảng khoái hơn.
Thời gian đang vụ thu hoạch, dù đến mức kiệt sức nhưng cũng đau nhức cả , chỉ cần uống nước Tô Nam đưa, những cảm giác đó đều biến mất.
Thật thần kỳ, ban đầu họ nghĩ Tô Nam cho thêm dược liệu gì đó, nhưng nước thêm mùi vị gì khác, giống như nước bình thường.
Có lẽ chỉ là tác dụng tâm lý thôi.
“Vậy ngày mai tới, mong chờ màn “đổi đầu” của Tô Nam, haha, còn sớm nữa, về điểm thanh niên trí thức, hôm nay đến lượt xuống bếp giúp Cao Trung Bân .” Lưu Ngọc lên, chào từ biệt.
“Nhiều ngày ăn cơm nấu, nhớ ghê á.” Tô Nam nhớ tay nghề nấu ăn của Cao Trung Bân, khỏi mỉm .
Nghe , Lưu Ngọc bật : “Không nguyên liệu ngon, tay nghề đến cũng khó mà phát huy, khoai lang với rau dại thì món gì chứ.”
“Cũng đúng, , dạo hai ngày thấy thanh niên trí thức Chu , bận gì thế nhỉ?” Tô Nam chuyển chủ đề, vờ như hỏi vu vơ.
Lưu Ngọc nghĩ ngợi một chút đáp: “Thanh niên trí thức Chu hả? Hình như cùng Đinh và ở hợp tác xã lên thành phố việc , mấy hôm nữa mới về.”
Lưu Ngọc nghĩ nhiều về việc Tô Nam đột nhiên nhắc đến Chu Nhượng, vì chuyện giúp Tô Nam mang đồ ăn, thuốc thang đến Nhà họ Tiếu trở thành chuyện ai ai trong thôn cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-78-a.html.]
"Đi thành phố ?" Tô Nam lẩm bẩm nhắc , mắt đảo qua đảo , bảo mấy hôm nay thấy bóng dáng .
Vậy mà cũng chẳng buồn với cô một câu, đúng là để cô mắt chút nào.
Tô Nam trong lòng hậm hực hừ một tiếng, ngoài mặt vẫn mỉm tiễn Lưu Ngọc rời .
Sáng hôm , từ sớm Lưu Ngọc đến Nhà họ Tiếu, ba cô gái trẻ bí mật đóng chặt cửa phòng, bên trong phát những tiếng loạt xoạt đang gì. La Quỳnh Chi trong sân thong thả ăn khoai lang nướng, thỉnh thoảng liếc về phía cánh cửa đóng chặt, cuối cùng nhịn , liền hỏi Tiếu Phương Trì đang mài liềm cạnh đó: "Phương Vân với bọn nhỏ đang gì thế?"
"Bà nội, ngay cả bà cũng , cháu ?" Tiếu Phương Trì ngừng mài, đầu một cái đáp.
La Quỳnh Chi bĩu môi, xua tay tỏ vẻ quan tâm, hiệu cho cháu tiếp tục mài liềm, còn thì tiếp tục nhấm nháp khoai nướng.
Trong phòng, Tô Nam giường, mặt là Tiếu Phương Vân đang chiếc ghế cao, bên là Lưu Ngọc đang tò mò quan sát.
Trên giường bên trái Tô Nam là một loạt chai lọ, bao bì tinh xảo, thủy tinh , qua đồ đắt tiền, chỉ điều một chỗ mài mòn khá nghiêm trọng, mờ hết họa tiết và tên thương hiệu.
Chuyện đùa , tối qua Tô Nam mò mẫm mài mòn cả đêm, nếu vẫn để đó ghi gì thì chẳng uổng công vô ích ?
"Tô Nam, mua mấy thứ từ khi nào thế? Lần giúp dọn đồ còn chẳng thấy mấy thứ ." Lưu Ngọc đầy kinh ngạc cầm lọ kem nền Chanel lên, xoay tới xoay lui, đó là thứ gì.
Tô Nam đang giúp Tiếu Phương Vân thoa nước hoa hồng, đầu giải thích: "Mấy hôm nhà tớ gửi đồ đến, thanh niên trí thức Chu giúp mang về."