Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 788: F

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:54:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Thư Trân vẫn tức tối chằm chằm Thường Diệp Lâm ở góc . Tôn Nguyệt khẽ đẩy Dương Thư Trân và hỏi: "Có Tô Nam bắt nạt ? Tớ sẽ giúp đòi công bằng."

Nói , Tôn Nguyệt định tiến gần, nhưng bước tới, cô phát hiện Tô Nam đang chuyện với một đàn ông.

" thể rời khỏi đây ? Nếu Dương Thư Trân, con điên đó, phát hiện , sợ cô gì bất lợi cho Trần Khiết ?" Tô Nam thúc giục Thường Diệp Lâm rời .

Thường Diệp Lâm vẫn phản ứng gì: "Phát hiện thì phát hiện, dù các cô sắp thi đấu, Dương Thư Trân chắc chắn sẽ ngốc đến mức tạo cho Trần Khiết thời gian học thêm, cô chắc chắn sẽ coi như thấy."

Nghe những lời từ miệng Thường Diệp Lâm, Tôn Nguyệt tức đến phát điên. Haha, đúng là hiểu rõ cô .

Đồ khốn! Các thật sự quá đáng!

Nhìn trang phục của đàn ông đó, Tôn Nguyệt chắc chắn từ bên ngoài trường.

dừng , Dương Thư Trân và hỏi: "Người đàn ông đó là ai, quan hệ gì với ?"

Mặc dù trong lòng Tôn Nguyệt đoán phần nào, nhưng để tránh hiểu lầm, cô vẫn hỏi rõ.

"Anh chính là bạn trai của tớ, khác cướp mất. Không ngờ vì cô gái khác mà lén lút trường. Trước từng điều gì như vì tớ." Dương Thư Trân nức nở .

Tôn Nguyệt giận đến nghiến răng nghiến lợi. Cô thật sự chút tự trọng nào , đang công khai khiêu khích cô, còn cô thì chỉ lóc trong góc.

"Chúng tìm giáo viên chủ nhiệm, tố cáo họ lén đưa ngoài trường. Cậu đến mấy cũng chẳng ai thèm để ý." Tôn Nguyệt đề nghị.

Dương Thư Trân thấy cách cũng khả thi, giáo viên chủ nhiệm tức giận còn rút tư cách thi đấu của Tô Nam và Trần Khiết. Vì cô đồng ý cùng Tôn Nguyệt khỏi hội trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-788-f.html.]

Lúc , giáo viên chủ nhiệm bất ngờ lao đến bên cạnh Thường Diệp Lâm, thở hổn hển : "Anh Thường, cuối cùng cũng tìm . Sao chạy tới đây, thầy hiệu trưởng đang tìm đấy."

Hiệu trưởng!

Dương Thư Trân và Tôn Nguyệt : Chuyện gì đang xảy thế ?

" trường các thầy cuộc thi, bạn của là Tô Nam cũng tham gia, nên đến xem cô , tiện thể cổ vũ." Thường Diệp Lâm mỉm giải thích, đó theo giáo viên chủ nhiệm rời .

Đáng ghét!

Bọn họ kế sách, khác cũng cách đối phó, chẳng hai kẻ đó nữa . Nước mắt của Dương Thư Trân cứ như dòng lũ vỡ đê, tuôn trào từ khóe mắt.

"Cậu thể tự trọng một chút ? Khóc lóc gì chứ, chờ , tớ cũng cách giúp trừng trị bọn họ." Tôn Nguyệt cau mày, tức giận .

Tô Nam thở dài một tiếng, cái tên Thường Diệp Lâm thật sự cô lo lắng suốt nửa ngày, hóa hẹn với hiệu trưởng.

Từ xa, Trần Khiết thấy bóng lưng của Thường Diệp Lâm rời , trong lòng là cảm xúc gì.

Tô Nam cảm thấy biểu hiện của Trần Khiết chút kỳ lạ, thầm mắng Thường Diệp Lâm trong lòng: “Đại chiến sắp đến mà đến đây rối lòng , thật hiểu đang nghĩ gì.”

"Trần Khiết, ? Đây là thời điểm then chốt, thể lơ đễnh !" Tô Nam cau mày, lo lắng Trần Khiết.

Trần Khiết mỉm : "Mình mà, thành công là tùy thuộc cố gắng . Mình sẽ để xảy sai sót ở thời điểm quan trọng như thế ."

 

Loading...