Mình  bắt đầu một cuộc sống mới, ngay lúc   nỗ lực nhiều hơn, bất kể kết quả thế nào cũng  thể để  hối tiếc cho bản .
Tôn Nguyệt đang cố hết sức để giúp Dương Thư Trân xả giận. Khi  những lời mạnh mẽ của Trần Khiết, cô   khỏi bật  khinh thường: "Hừ! Chỉ với cô thôi , chỉ cần   ở đây, cô đừng bao giờ mơ vượt qua   và thắng cuộc thi!"
Trong thời gian , Tôn Nguyệt  huấn luyện đặc biệt cho Dương Thư Trân, dù là "nước đến chân mới nhảy" thì chắc chắn cũng  hơn một Trần Khiết chỉ  học thuộc lòng sách vở.
"Tô Nam, còn bao lâu nữa đến giờ thi?" Trần Khiết lo lắng, tay đổ đầy mồ hôi.
"Chưa đến mười lăm phút nữa,  ?" Tô Nam quan tâm hỏi.
Tô Nam  sắc mặt của Trần Khiết: Không  cô  đang căng thẳng chứ? Hai vòng thi  cô     thoải mái ? Sao giờ  căng thẳng thế .
"Tô Nam,   vệ sinh với tớ một chút  ?"
Tô Nam gật đầu, đúng lúc cô cũng  khó chịu.
Tô Nam và Trần Khiết  mới bước  nhà vệ sinh, Tôn Nguyệt liền   theo, định xem hai  họ định  gì.
"Nguyệt Nguyệt,    ?" Vừa mới bình tĩnh , Dương Thư Trân hỏi.
"Tớ  xem hai  họ  ." Tôn Nguyệt   vỗ nhẹ tay Dương Thư Trân để trấn an.
Hai  giằng co một lúc, cuối cùng Dương Thư Trân mới thả Tôn Nguyệt .
Tô Nam và Trần Khiết  mới  vệ sinh xong, định   địa điểm thi, thì bụng của Tô Nam  đau quặn lên: "Ôi trời... Trần Khiết, tớ   ,    , bụng tớ vẫn  ."
Trần Khiết gật đầu,  dặn dò: "Cậu  nhanh lên nhé, thời gian  chờ đợi ai !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-789-f.html.]
Tôn Nguyệt chạy đến thì  kịp  thấy bóng lưng của một trong hai    nhà vệ sinh, còn   thì  thấy .
Còn  đầy mười phút nữa là bắt đầu thi, lúc cô  đến đây,  thấy ai cả. Nếu cô  dùng gì đó để chặn cửa nhà vệ sinh thì trong vòng năm phút,  ai  thể  cứu,  trong đó chắc chắn sẽ đến muộn.
Tôn Nguyệt  xung quanh để tìm công cụ  thể khóa cửa nhà vệ sinh, cuối cùng cô tìm thấy một thanh sắt nhỏ ở góc khuất,  dùng nó khóa Tô Nam đang  đau bụng  trong nhà vệ sinh.
Tôn Nguyệt   địa điểm thi,  kịp  thấy Trần Khiết đang sốt ruột chờ Tô Nam,  khỏi  lạnh: Cứ đợi , đợi đến khi cuộc thi kết thúc cô cũng  chắc đợi  cô  trở .
Tô Nam  khi xong xuôi trong nhà vệ sinh, cảm thấy thoải mái hơn, nhưng khi  đẩy cửa, thì phát hiện cửa   khóa!
"Chết tiệt! Ai  thế ? Sao  ác thế." Tô Nam lẩm bẩm trong nhà vệ sinh.
"Có ai ?" Tô Nam lo lắng hét lên.
Ngoài nhà vệ sinh chỉ  vài tiếng chim kêu, chẳng  ai qua .
Tô Nam cau mày: Trong tình huống , chỉ còn cách tự cứu thôi!
Tô Nam tìm kiếm trong nhà vệ sinh các công cụ  thể tự cứu , nhưng ngoài một cái bàn, một cái búa, và một  thứ linh tinh  dùng ,  còn gì khác.
Tô Nam lấy cái búa,  lên bàn, khó nhọc trèo lên bệ cửa sổ,  dùng sức đập vỡ cửa sổ. Do thời gian gấp gáp, Tô Nam  kịp  xem bên   ai , nhảy xuống thì đập trúng ngay Tôn Triết,  đang cầm bó hoa tới thăm Dương Thư Trân.
"Ôi trời... Ai đây?" Thật  tìm đường c.h.ế.t thì   nhảy từ tầng cao xuống chứ!
Tô Nam  dậy, phủi bụi bẩn  ,  vội vàng đỡ Tôn Triết  lên: "Xin  ,     để ý xem bên   ai ,    ?"
Tôn Triết  bó hoa  đất,  vỗ n.g.ự.c thở phào: "May mà hoa  , nếu  thì    lấy lòng Thư Trân đây!"