Tiếng kéo "soạt soạt" vang lên, vài lọn tóc dài rơi xuống đất.
"Xong , mở mắt ."
Tiếu Phương Vân hồi hộp mở mắt, mắt cô là Tô Nam cầm kéo mỉm đầy bí ẩn, còn Lưu Ngọc thì há hốc miệng ngẩn ngơ, mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Đẹp quá chừng."
Nghe , Tiếu Phương Vân vội vàng cầm lấy chiếc gương bên cạnh soi mặt . Ngay giây tiếp theo, tay cô run rẩy kiểm soát, Tô Nam nắm lấy tay cô , ngăn gương rơi xuống đất.
Chỉ thấy trong gương là một cô gái thanh thuần xinh , mặc một chiếc váy vải màu vàng nhạt, tóc dài xõa vai, mái thưa bồng bềnh che vầng trán cao.
Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn xinh xắn, da trắng mịn màng, đôi mắt to tròn như thấm đẫm nước, lông mi dài cong vút chớp chớp, mũi cao thanh tú, đôi môi hồng hồng, khiến chỉ chạm .
Cả như thể biến thành khác, còn dáng vẻ của cô gái quê mùa ngày nào, giống như một cô gái thời trang bước từ tạp chí.
"Cảm ơn , Tô Nam." Tiếu Phương Vân xúc động ôm chặt lấy Tô Nam, suýt nữa bật , nhưng bên tai vang lên giọng nghiến răng nghiến lợi của Tô Nam: "Đừng , tha ."
Ngay lập tức, nước mắt nào cũng ép ngược trở .
" bảo đây là đổi đầu, đừng ngạc nhiên quá." Tô Nam nhẹ đẩy Tiếu Phương Vân , ngắm cô từ xuống gật đầu hài lòng: "May mà nền tảng của , nếu thì mà chỗ chứ."
Một câu khen khiến Tiếu Phương Vân nhịn bật , trong lòng cũng tràn đầy vui sướng.
"Thật lợi hại quá, Tô Nam, ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-80-a.html.]
Lưu Ngọc đặt hai tay lên vai Tiếu Phương Vân, trái vẫn thấy đủ. Trước đây Tiếu Phương Vân tuy cũng xinh, nhưng tuyệt đối khí chất thanh thoát như bây giờ, cứ như từng sợi tóc đều đang tỏa sáng.
"Khi còn ở Thượng Hải, gần nhà một cô chuyên trang điểm cho các ca sĩ phòng , thi thoảng cô cũng tự trang điểm cho , xem nhiều nên cũng học lỏm chút ít." Tô Nam mặt đỏ, tim đập nhanh mà bịa .
Nhìn thấy hai bạn ngạc nhiên sự đổi do trang điểm mang , Tô Nam với tư cách là một beauty blogger nổi tiếng bậc nhất mạng xã hội, cảm thấy kiểu trang điểm nhẹ nhàng chỉ là cơ bản thôi mà. Nếu ngay cả kỹ thuật trang điểm đơn giản cũng thì trụ vững trong một ngành cạnh tranh khốc liệt như ?
"Ra là ." Lưu Ngọc nhanh chóng hiểu . Dù giờ đây các phòng đóng cửa từ lâu, nhưng vì cô cũng là Thượng Hải nên vẫn đến sự xa hoa của thành phố thời xưa.
Còn Tiếu Phương Vân, lớn lên ở vùng núi từ nhỏ, mà ngơ ngác gãi đầu, hiểu gì.
Lưu Ngọc thấy , giải thích: "Cậu đoàn văn công chứ? Trong đó hát, nhảy múa. Phòng cũng tương tự như , nhưng thiên về giải trí hơn, trang điểm lộng lẫy mới lên sân khấu biểu diễn."
Nghe , Tiếu Phương Vân mơ hồ gật đầu.
Ba trò chuyện thêm một lúc, thấy thời gian còn nhiều liền vội giục Tiếu Phương Vân ngoài.
Cửa phòng cuối cùng cũng mở . La Quỳnh Chi, đang nhắm mắt dưỡng thần ghế, thấy tiếng động, mở mắt qua, và ngay lập tức sững sờ.
Trời ơi, đây thật là Phương Vân nhà ?
La Quỳnh Chi dụi dụi mắt, dám tin, tiến gần quan sát thật kỹ.
Tiếu Phương Trì, khi mài xong liềm, đang phơi chăn cũng ngẩn , cất tiếng xác nhận: "Phương Vân?"