"Tốt lắm! nghĩ cạnh tranh công bằng sẽ hơn việc các cô cứ đùn đẩy như . Bây giờ trời cũng tối , các cô vẫn là sinh viên, sẽ giữ các cô lâu nữa." Cô Trương đưa kịch bản cho Dương Thư Trân đuổi khéo cả hai.
Dương Thư Trân chung xe với Tô Nam về trường, còn Tôn Nguyệt thì tự về nhà họ Tôn.
"Tô Nam, cảm ơn về chuyện hôm nay. Ban đầu tớ nghĩ sẽ giúp đỡ, ngờ rộng lượng như . Trước đây là tớ sai, thể đừng để bụng nữa ?" Dương Thư Trân Tô Nam truyền thụ cho cô một kiến thức về diễn xuất, nên bắt đầu lời nhẹ nhàng để Tô Nam lơ là cảnh giác.
Tô Nam thể tâm tư của cô , bèn thản nhiên : "Không mỗi ngày cô đều đang diễn ?"
Cái ! là đáng ghét, bảo đánh đánh mặt, mắng chỗ yếu, mà cô cứ thích đ.â.m thẳng chỗ đau.
"Tô Nam, thật sự hiểu lầm tớ , tớ thật sự hòa với !" Dương Thư Trân sốt ruột giải thích.
Làm hòa ? Nói còn hơn hát, chuyện nông dân và con rắn, cô diễn nữa.
" , cô xứng bạn của !" Tô Nam nhanh chóng bước .
Cô thật nghĩ cần thiết bạn với cô ?
Cô cứ chờ đó, sẽ ngày khiến cô lóc chạy theo, bạn với , đến lúc đó, còn chắc thèm đến cô.
Tôn Nguyệt bước cửa, thấy giọng châm biếm của Tôn Hạo Văn: "Tiểu thư Tôn chơi , cuối cùng cũng đường về nhà !"
Tôn Nguyệt kiên nhẫn bĩu môi: "Chẳng bố bảo con nên tranh thủ cơ hội gặp gỡ, trao đổi với Tô Nam nhiều hơn ? Hôm nay con trao đổi trễ, bố vui?"
Đi ngoài với Tô Nam? Thật đây?
"Chẳng con giờ xem thường nó ?" Tôn Hạo Văn kìm hỏi.
"Xem thường thì đúng, giao thiệp với cô chỉ để dễ dàng chiến thắng cô hơn thôi." Nói xong, Tôn Nguyệt lập tức lên lầu về phòng.
Tôn Hạo Văn cảm thấy chút kỳ lạ, nhưng vì đảo lộn kế hoạch của Tô Nam, ông can thiệp thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-800-f.html.]
Sáng hôm , Dương Thư Trân xin nghỉ học với lý do cơ thể khỏe, đến lớp. Tô Nam nhân cơ hội chuyện với Tôn Nguyệt.
"Cô tại Dương Thư Trân đến lớp ?" Tô Nam cố tình hỏi.
"Không thầy , cô khỏe!" Người phụ nữ rốt cuộc định gì đây.
Quả nhiên là một kẻ ngu ngốc, đến giờ vẫn tin rằng Dương Thư Trân là đáng tin.
Cô điều tra rõ ràng, Dương Thư Trân hiện tại căn bản ở trường, là đến trạm y tế, ai mà cô thực sự đang gì.
Hai cứ lời qua tiếng , ai mắt ai.
Khoảng bốn giờ rưỡi chiều, Dương Thư Trân mang theo nhiều túi lớn nhỏ đến nơi cô Trương đang ở.
Cộc cộc cộc ~~~
Không ai trả lời, Dương Thư Trân gõ thêm vài cái.
"Ai đó?" Cô Trương chỉnh tóc, mở cửa.
"Cô Trương, là , Dương Thư Trân!"
Cô Trương ngạc nhiên, quả nhiên Tô Nam đoán đúng, Dương Thư Trân thật sự đến.
Cô Trương mở cửa, Dương Thư Trân đem đồ đạc của mang hết trong, : "Cô Trương, chào chị, đặc biệt đến thăm chị, tiện thể một vài sự thật."
Sự thật? Xem bên trong ít câu chuyện, thì cứ xem như chuyện kể !
"Cô Dương, cô gì?" Cô Trương thản nhiên hỏi.
"Là thế , cô Trương, nghĩ rằng Tôn Nguyệt phù hợp để tham gia diễn kịch , đến lúc đó chắc chắn sẽ gây rắc rối cho đoàn phim. Hơn nữa, cô là thù dai, vì hôm qua dám thẳng với chị!" Dương Thư Trân cô Trương với vẻ mặt đầy vô tội.