Thấy Tô Nam đầy ẩn ý, Tôn Nguyệt ngay lập tức nổi giận: "Tô Nam, cô thấy như vui ? Nói lưng khác mà sợ gặp quả báo ."
Quả báo? Nực , nếu đời quả báo thật, thì lũ ác tiêu diệt từ lâu . Hơn nữa, những gì cô đều là sự thật, quả báo?
"Rốt cuộc cô tin Dương Thư Trân, tin tình bạn của hai ?" Một câu của Tô Nam đ.â.m nỗi đau của Tôn Nguyệt, khiến cô nhất thời thể đáp .
Thấy Tôn Nguyệt gì, Tô Nam cho rằng đây là cơ hội: "Nếu cô thì theo , nếu thì cả đời cứ mù quáng mà khác lợi dụng."
Không thể nào!
Dương Thư Trân dễ thương và bụng như , thể là như thế, tin.
"Cô đừng chia rẽ, hiểu rõ Dương Thư Trân là thế nào hơn cô. Nếu vì tính cách cô , lòng cô , thì cô và Trần Khiết sớm đá khỏi Đại học Hoa Thanh ." Tôn Nguyệt vẫn cứng miệng châm biếm Tô Nam.
Tốt! Tốt! Tốt!
Thật sự là quá .
Nhìn ánh mắt đầy lửa giận của Tô Nam, Tôn Nguyệt cảm thấy vô cùng hài lòng, tiếp tục châm thêm dầu lửa: "Tô Nam, đây chỉ nghĩ cô giả dối, ngờ cả tâm địa của cô cũng độc ác đến ."
Nói xong, cô định , nhưng Tô Nam thể để cô dễ dàng rời .
"Hôm nay nhất định với , nếu sẽ hối hận cả đời." Tô Nam nắm c.h.ặ.t t.a.y Tôn Nguyệt, kiên quyết kéo cô khỏi trường.
"Đồ điên! Cô đúng là đồ điên! Cô gì?" Tôn Nguyệt hốt hoảng hét lớn.
Ha ha! Thì tiểu thư nhà họ Tôn ngông nghênh cũng lúc sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-802-f.html.]
"Gào gì mà gào, ăn !" Tô Nam bực bội gầm nhẹ.
Nghe Tô Nam , Tôn Nguyệt chút thả lỏng.
"Tôn Nguyệt, nợ cậcô u và Dương Thư Trân gì cả, nhưng vì cô mà cô cứ mãi tính toán với , nên buộc suy tính cho . Hôm nay, nếu cô với , sẽ trói cô mà mang ." Tô Nam cố hết sức để kiềm chế Tôn Nguyệt, thở hổn hển .
Những lời của Tô Nam khiến Tôn Nguyệt khỏi băn khoăn, rõ ràng luôn nước mắt ngắn nước mắt dài là Dương Thư Trân, cô thì gì mà ấm ức.
"Thả , đừng tưởng bộ đáng thương là sẽ tin lời dối của cô ." Tôn Nguyệt Dương Thư Trân tẩy não, dù Tô Nam gì, cô vẫn tin tưởng Dương Thư Trân.
Thật ? Vậy lát nữa khi thấy bộ mặt thật của Dương Thư Trân, đừng là .
Cả hai đẩy kéo đến khách sạn.
"Cô dẫn tới đây gì? Kịch bản cô Trương đưa còn nghiên cứu rõ, đến sớm thế phù hợp ?" Tôn Nguyệt khó hiểu hỏi.
"Hỏi nhiều gì? Cứ theo , cô nghĩ ai cũng ngốc như cô ? Dương Thư Trân khôn hơn cô nhiều đấy." Tô Nam kéo Tôn Nguyệt, dám lơi lỏng chút nào.
Đừng Tôn Nguyệt là một cô tiểu thư mà xem thường, sức của cô hề nhỏ, sơ ý một chút là cô thể vùng .
Ý cô là gì đây? Chẳng lẽ Dương Thư Trân vì vai diễn mà cửa ?
"Dương Thư Trân là như , cô đừng bậy."
Tô Nam đôi co nữa, trực tiếp : "Từ giờ với cô thêm lời vô ích nào nữa. Nếu Dương Thư Trân đến tìm cô Trương, sẽ trở về trường, trường tự kiểm điểm và thủ tục thôi học, từ đó bao giờ bước chân Đại học Hoa Thanh nữa."