Nhân cách qua nổi, mà còn đòi cơ hội? Đừng đùa! Đừng việc tuyển diễn viên là giả, dù thật thì cũng để như cô đoàn.
"Cô Trương, thật sự nghĩ cho chị và đoàn phim. Chị thể vì chuyện mà phán tội chết." Dương Thư Trân vẫn cố gắng nỗ lực cuối.
Cô Trương mặt chút biểu cảm, chỉ tay cửa: "Xin mời về!"
Dương Thư Trân đúng là mất cả chì lẫn chài, chỉ nhận cơ hội, mà còn đắc tội với Tôn Nguyệt.
Cô cắn môi, bất đắc dĩ rời khỏi khách sạn.
Chết tiệt, Tô Nam, đều là tại cô, nếu tại cô, cũng sẽ lộ mặt Tôn Nguyệt.
Nghĩ đến đây, Dương Thư Trân chợt run lên, đúng! Sự đổi thái độ của cô Trương chút bất thường, hơn nữa thời điểm xuất hiện của Tô Nam và Tôn Nguyệt cũng quá trùng hợp.
Chẳng lẽ, từ đầu đến cuối đều ở trong cái bẫy mà Tô Nam sắp đặt, từng bước từng bước phối hợp với cô diễn xuất, cho đến khi cuối cùng lộ bản chất mặt Tôn Nguyệt?
Người phụ nữ thật là mưu mô, thật là giỏi thủ đoạn.
Tô Nam chạy theo Tôn Nguyệt, nhưng thấy bóng dáng cô . Sau một lúc tìm kiếm, cuối cùng cô thấy tiếng của Tôn Nguyệt từ một công viên nhỏ.
Tô Nam yên tại chỗ, định chờ cho đến khi cô bình tĩnh mới đưa về nhà hoặc trường học.
"Dương Thư Trân, đồ giả dối, hận cô đến chết!" Tôn Nguyệt cứ lẩm bẩm câu đó liên tục.
Nghe thấy lời của Tôn Nguyệt, Tô Nam cảm thấy chút xót xa. Thật , bản tính của Tôn Nguyệt , tuy bình thường chút ngạo mạn, nhưng cô ác ý với khác.
Nếu vì Dương Thư Trân xúi bẩy phía , lẽ cô cũng sẽ là một cô gái nhiều yêu mến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-805-f.html.]
Đang chìm trong suy nghĩ của , tiếng của Tôn Nguyệt bỗng nhiên dừng .
"Tô Nam!" Tôn Nguyệt nấc gọi.
Tô Nam đang đắm chìm trong suy nghĩ nên kịp phản ứng.
Tôn Nguyệt tưởng rằng Tô Nam vẫn còn giận , liền càng thêm đau đớn.
"Xin , nên lời xúi giục của Dương Thư Trân để hại , khiến mất cơ hội sinh viên trao đổi ở nước ngoài." Tôn Nguyệt , mong nhận sự tha thứ từ Tô Nam.
Lúc , Tô Nam cuối cùng cũng tỉnh , thản nhiên : "Thôi nào, chuyện đó qua , đáng để nhớ mãi ?"
Tôn Nguyệt ngừng một chút. Gia cảnh Tô Nam bình thường, cơ hội như chắc hẳn cô trân trọng, nhưng dường như cô trách . Điều là ?
"Sau bạn nhớ lựa chọn cẩn thận, đừng mà tin tưởng khác mù quáng. Bản lợi dụng thì , nhưng cẩn thận kéo cả nhà ." Nghĩ đến Tôn Triết - luôn mù quáng đuổi theo Dương Thư Trân, Tô Nam kìm mà cảnh báo Tôn Nguyệt.
Ờ...
Nếu Tô Nam , Tôn Nguyệt cũng suýt quên mất chuyện của Tôn Triết.
"Dương Thư Trân là bạn đầu tiên kết khi trường, và cũng là duy nhất. bao giờ nghĩ rằng cô đối xử với như ." Tôn Nguyệt thổn thức.
Cô chỉ là gặp sai thôi, cho cùng thì cũng chẳng của cô , đến mức thật sự đáng thương.
"Được , vì cái đáng mà hại sức khỏe của , đúng là đáng." Tô Nam ôm nhẹ Tôn Nguyệt, mỉm an ủi.
Tôn Nguyệt bình tĩnh đôi chút, đó tiếp tục xin Tô Nam: "Chuyện mất suất học trao đổi là của , cố tình gây chuyện để mất cơ hội. Còn đây chửi mắng và Trần Khiết cũng là của , sẽ xin cô ."