"Anh nghĩ trong công ty chỉ mỗi Lưu Kiến Viễn là nội gián. Kết quả là nhiều ngày điều tra, vẫn tìm gì."
"Không tìm thì tiếp tục tìm, đúng là ngốc, nghĩ cách khác để họ thể tiếp tục hàng giả?" Tô Nam hiểu tại Chu Nhượng cứ mãi bế tắc.
cô bỏ qua nhiều phương pháp quản lý thị trường phổ biến của thế hệ , thời điểm những phương pháp đó, nhiều việc thử nghiệm từng bước.
Nghe lời Tô Nam, Chu Nhượng như lạc sương mù, hiểu cô đang gì.
Theo lẽ thường, nếu tìm nội gián, bất kỳ kế hoạch nào họ nghĩ đều sẽ truyền ngoài, nên mới tiếp tục điều tra.
Tô Nam chống nạnh, giận đến nỗi gì: Người thể ngốc đến mức ?
"Chúng thể thiết kế một dấu hiệu chống hàng giả độc đáo, mẫu mã do chúng tự thiết kế, tự quản lý, đó công khai báo chí để rõ. Như , họ sẽ thể hàng giả nữa." Tô Nam chợt nhớ đến công nghệ hiện đại, chắc chắn thể , nên đề xuất.
Chu Nhượng thấy đề xuất của Tô Nam , nhưng cụ thể như thế nào rõ.
Anh định hỏi thêm về dấu hiệu chống hàng giả thì phát hiện áo sơ mi của , ngay chỗ n.g.ự.c một vết son môi.
"Chuyện là ? Còn cả Lữ Nhạc Thục nữa, rõ ràng với em hôm nay." Tô Nam chỉ vết son, giận dữ hỏi lớn.
Chu Nhượng cúi đầu , mắt mở to: "Vợ ơi, đây là hiểu lầm, Quang Minh thể chứng cho . Lữ Nhạc Thục nãy ngã, đúng lúc ngã lòng ."
Hiểu lầm! Được! thể coi chuyện là hiểu lầm.
"Vậy hỏi , tại Lữ Nhạc Thục vẫn còn việc ở nhà máy?" Tô Nam cau mày hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-812-f.html.]
Chu Nhượng cuối cùng hiểu tại Tô Nam đột nhiên giận dữ với như , hóa vấn đề chính là ở Lữ Nhạc Thục.
"Vợ , gần đây bận quá nên quên mất chuyện của Lữ Nhạc Thục. Em yên tâm, hôm nay sẽ sa thải cô ngay, từ nay cô sẽ còn xuất hiện ở nhà máy nữa."
Chu Nhượng chút lo lắng, vội vàng xin : "Vợ ơi, trong lòng chỉ em, thật sự chỉ em thôi, em đừng giận nữa mà."
Chu Nhượng lúc giống như một đứa trẻ sai, Tô Nam biểu hiện của là ngay giữa và Lữ Nhạc Thục hề mối quan hệ mờ ám nào.
Tô Nam thở dài, nhạt nhẽo : "Thôi , bây giờ nhà máy đang trong giai đoạn khó khăn, chúng nên tập trung việc chính . Lúc mà đuổi cô thì chỉ gây thêm bất lợi cho công ty. Đợi khi tình hình định , chúng sẽ đuổi cô ."
Biểu cảm của Lữ Nhạc Thục , Tô Nam rõ sót gì. Nếu lúc Chu Nhượng đuổi cô , ai cô sẽ bịa chuyện gì với ngoài, lúc đó gây thêm rắc rối, thì cô và Chu Nhượng sẽ càng đau đầu hơn.
Hơn nữa, giữ cô đây, mới dễ dàng xử lý!
Chu Nhượng gật đầu: "Vợ lý. Vậy em cho cách dấu hiệu chống hàng giả , để tìm giúp thiết kế mẫu."
Chu Nhượng nghĩ rằng dấu hiệu chống hàng giả chắc chắn là thứ mắt thường thấy , nếu thì cũng sẽ bắt chước theo mà thôi.
Nhắc đến chuyện , Tô Nam cũng cảm thấy đau đầu. Dù cô cũng chỉ là ý tưởng, chứ từng thực sự qua.
"Chuyện để em suy nghĩ thêm, bây giờ còn việc gì ?" Tô Nam nhíu mày hỏi.
Chu Nhượng lắc đầu: "Hôm nay việc ở nhà máy giao cho Quang Minh là . Nam Nam, em gì?"