Chu Nhượng gật đầu, đó : "Được , . Sau nếu Lưu Kiến Viễn , cần ngăn , cứ để ."
Cho thẳng ? Ông chủ ý gì thế? Một tên phản bội như , ông chủ còn định dùng ?
Tô Nam cũng hiểu ý định của Chu Nhượng, nhưng cô hỏi nhiều.
Bảo vệ hiểu rõ, cũng nghĩ thêm, dù nhà máy cũng của ông : "Vâng, ông chủ, ."
Khi văn phòng, Tô Nam hỏi với chút hiểu: "Anh nghĩ gì thế? Anh còn cho Lưu Kiến Viễn việc ?"
Chu Nhượng lắc đầu: Ai dùng thì cứ dùng, chỉ cần đừng phiền nữa là .
Lý do gặp Lưu Kiến Viễn chỉ là để tìm hiểu xem trong nhà máy còn ai khác đồng lõa với . Nếu cả Lữ Nhạc Thục, thì thể nhân cơ hội đuổi cô . Nếu cô , cũng thể dọn sạch những "ung nhọt" khác trong nhà máy.
Thấy Chu Nhượng lắc đầu, Tô Nam thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần ý định giữ kẻ phản bội đó việc là .
"Anh tự kế hoạch là , em hỏi nhiều nữa." Nói , Tô Nam ghế sofa ngủ tiếp.
Sau khi trở về nhà, Lưu Kiến Viễn cứ mãi lo lắng, cuối cùng, còn cách nào khác, quyết định gọi điện cho Chu Nhượng.
"Alo, ai ?" Chu Nhượng điện thoại hiện lên máy và hỏi.
"Là , ông chủ, là Lưu Kiến Viễn đây."
Nghe giọng điệu lo lắng của Lưu Kiến Viễn, Chu Nhượng trong lòng đang rối bời đến thế nào.
"Anh Kế tìm chuyện gì?" Chu Nhượng cố ý giả vờ .
"Ông chủ, bây giờ ông ở nhà máy ? Có một chuyện thể rõ qua điện thoại, chúng thể gặp ?" Lưu Kiến Viễn nghĩ rằng gặp trực tiếp sẽ tình cảm hơn, Chu Nhượng nhất định sẽ nể tình mà cho một cơ hội.
Chu Nhượng do dự một chút, đó thản nhiên : "Được thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-817-f.html.]
Nghe thấy Chu Nhượng đồng ý gặp , lòng Lưu Kiến Viễn vô cùng kích động, ngay lập tức tắt máy đến nhà máy.
Chu Nhượng đồng hồ, nghĩ rằng vẫn còn kịp, nên gọi điện cho Trịnh Quang Minh: "Cậu còn thiết ghi âm ?"
Anh nhớ rằng lúc Trịnh Quang Minh từng với rằng để bắt kẻ nội gián, sử dụng thiết ghi âm, lẽ nó vẫn còn ở trong văn phòng của .
" ! Vẫn còn trong văn phòng , ông cần dùng ?" Trịnh Quang Minh hỏi với chút nghi ngờ.
"Mang qua đây , sắp một vị khách quan trọng đến công ty."
Nghe thấy giọng điệu của Chu Nhượng ẩn ý, Trịnh Quang Minh vội cúp máy, nhanh chóng mang thiết ghi âm đến cho Chu Nhượng.
Tô Nam thức dậy, duỗi : "Em nên chỗ khác ngủ đúng ?"
Chu Nhượng cưng chiều gõ nhẹ mũi Tô Nam: "Hoặc là em về nhà , đợi xử lý xong việc với Lưu Kiến Viễn về cùng em?"
Tô Nam gật đầu, gì thêm, trực tiếp rời khỏi văn phòng của Chu Nhượng.
Trịnh Quang Minh đang mang thiết ghi âm đến cho Chu Nhượng, tình cờ gặp Tô Nam, liền chào hỏi: "Chị dâu, chị ở với ông chủ?"
"Anh việc cần , về nhà ." Tô Nam đáp hờ hững rời .
Trịnh Quang Minh đưa thiết ghi âm cho Chu Nhượng rời khỏi văn phòng của .
Nửa giờ , Lưu Kiến Viễn đến nhà máy, cửa văn phòng của Chu Nhượng, chỉnh cảm xúc, gõ cửa.
Chu Nhượng chuẩn sẵn thiết ghi âm, giọng bình thản: "Vào , cửa khóa!"
Lưu Kiến Viễn mở cửa bước , đóng cửa , đến mặt Chu Nhượng cầu xin: "Ông chủ, đây là của , là vô ơn. Xin ông cho thêm một cơ hội, để trở việc ở nhà máy ?"