Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 822: F

Cập nhật lúc: 2025-07-25 05:03:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nam tựa vòng tay của Chu Nhượng, mắt ngấn lệ : "Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc bản , chờ bên em."

Buổi trưa, Tô Nam đến Bắc Kinh an , xuống máy bay gọi điện báo bình an cho Chu Nhượng.

Sau khi gọi điện xong, Tô Nam tìm một chỗ để ăn trực tiếp bắt xe buýt trở về Đại học Hoa Thanh.

Vừa về đến ký túc xá, Trần Khiết chạy đến ôm chầm lấy Tô Nam: "Tô Nam, cuối cùng cũng về . Tớ còn tưởng khi tớ du học sẽ kịp gặp nữa!"

Sự nhiệt tình của Trần Khiết khiến Tô Nam cảm thấy chút khó thở.

Cô nàng kích động quá , nếu còn ôm chặt thế , chắc khi cô tiễn Trần Khiết du học, Trần Khiết sẽ tiễn cô về cõi khác mất.

"Được , tớ về đây, nữ hiệp , mau thả tớ , ôm thêm chút nữa chắc tớ ngộp thở mất." Tô Nam cố gắng giãy khỏi cái ôm của Trần Khiết, cuối cùng cũng thoát .

Trần Khiết ha ha, như Tô Nam quá như , cô lực sĩ, Tô Nam cũng đậu phụ mà yếu ớt đến thế.

"Cậu đúng là vô tâm, tớ lo cho thế nào , từ lúc về Thượng Hải đến giờ từng gọi điện báo bình an cho tớ." Trần Khiết hài lòng trách móc.

Thì cô nàng đang trách . Việc cũng là của cô thật, chắc chắn quá bận rộn mà quên mất lời hứa với khác như nữa.

"Được , tớ sai , tha thứ cho tớ ?" Tô Nam bộ tội nghiệp nhận với Trần Khiết.

Thực , Trần Khiết cũng giận Tô Nam, chỉ là cô cảm thấy lo lắng mà thôi. Dù sắp đến một môi trường xa lạ, ở đó tận hai năm.

Nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của Trần Khiết, Tô Nam tưởng rằng cô vẫn còn giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-822-f.html.]

"Trần Khiết, ? Tớ thật sự cố ý liên lạc với ."

Trần Khiết lắc đầu, thở dài : "Tô Nam, tớ chút lo lắng. Trường bên đó gửi thông báo, giữa tháng mười hai tớ và Hàn Thu Vũ sẽ ."

Thông báo đến , thật nhanh. Vậy là Trần Khiết chỉ còn thể ở với cô đầy một tháng nữa.

"Trần Khiết, tin bản . Trình độ tiếng Anh của như , chắc chắn khi sang đó sẽ thích ứng thôi. Tớ tin tưởng ở ." Tô Nam cố gắng động viên Trần Khiết.

"Thực nước ngoài cũng khác gì chúng , đều một cái mũi và một cái miệng. Khác biệt về ăn uống và thói quen sinh hoạt, cũng thể dần dần thích nghi, lo lắng cả."

" mà..." Cuộc sống ở nước ngoài thế nào? Tiền kiếm đủ để chi tiêu ? Tất cả đều là những điều .

Nhìn thấy Trần Khiết ngập ngừng , Tô Nam lắc đầu bất lực: " gì nữa? Đừng 'nhưng' nữa, như giỏi thế, gì mà thể thích nghi . Hãy tin tưởng bản , ?"

Chưa gì lo lắng như , đến lúc thực sự nước ngoài gặp tình huống , chẳng sẽ suy sụp mất .

Nghĩ tới đây, Tô Nam chút hối hận vì từ bỏ cơ hội du học. Nếu cả hai cùng , lẽ Trần Khiết sẽ căng thẳng đến mức .

Sau một hồi an ủi, tâm trạng của Trần Khiết mới dần định .

Hai giờ rưỡi chiều, Tô Nam đưa Trần Khiết sân vận động dạo. Lúc , Tôn Nguyệt trông thấy Tô Nam liền vội vã chạy tới hỏi: "Tô Nam, thời gian qua ? Sao đến lớp?"

Nhìn vẻ mặt nhiệt tình của Tôn Nguyệt, Tô Nam chút quen, thầm nghĩ: Không lẽ cô nàng kiếm cớ gây sự với ?

 

Loading...