"Nam Nam, xưa câu ' sai mà sửa, gì quý hơn điều đó'," Trần Khiết nghĩ rằng khi , chắc chắn Tô Nam sẽ cảm thấy cô đơn, việc gì cũng sẽ ai giúp đỡ. Có như Tôn Nguyệt bên cạnh, cô cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Tô Nam vội buông tay Trần Khiết : “Cậu về phía ai thế?”
Thấy , Tôn Nguyệt lập tức nắm lấy tay Trần Khiết, đắc ý : “Trần Khiết đây là giúp lý chứ giúp tình, ngay cả Trần Khiết cũng thể chấp nhận , tại từ chối xa lánh như ?”
Tuy Tô Nam ghét Tôn Nguyệt, nhưng cũng thể là thích cô . Mặc cho Trần Khiết cho Tôn Nguyệt, Tô Nam vẫn lay chuyển.
"Nam Nam, chỉ cần gật đầu thôi mà, mất gì . Nếu thấy tình hình , cứ chuyển ngoài ở là ." Trần Khiết cũng tin tưởng Tôn Nguyệt, nhưng vì Tô Nam cảm thấy cô đơn, nên mới giúp đỡ vài câu.
Tôn Nguyệt cắn môi, chút tủi . Hừ! Hóa trong mắt hai bọn họ, cô đều coi là loại lòng lang sói.
“Này! Hai cần quá đáng như ?” Tôn Nguyệt chen giữa, cố chấp níu lấy hai họ, buông.
Nhìn thấy cảnh , Trần Khiết bỗng cảm thấy Tôn Nguyệt như đang quyết tâm đeo bám, rời Tô Nam cho đến cùng.
Tô Nam cực kỳ bất lực, lén lườm Tôn Nguyệt một cái, thầm nghĩ: Ông Tôn , sớm con gái ông như thế , nên dễ dàng nhận lời ông. Còn ông nữa, cách ông việc thật đáng tin, giúp Tôn Nguyệt rõ bộ mặt thật của Dương Thư Trân, ông lấy oán báo ơn, giao cả con gái ông cho trông nom, cô giáo nhà trẻ!
“Chúng quá đáng gì chứ, so với những chuyện cô từng với chúng , thế chỉ là muỗi so với voi thôi,” Tô Nam che giấu gì mà đáp trả ngay.
Tôn Nguyệt gãi đầu, bỗng dưng hết hứng gây sự.
Trần Khiết bật , : "Nam Nam, từ khi nào mà học cách để bụng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-824-f.html.]
Nhìn thấy trạng thái của Trần Khiết, Tôn Nguyệt lập tức hiểu: "Hóa là cố ý."
Ba tiếp tục dạo sân trường, Dương Thư Trân thấy cảnh thì trong lòng bùng lên lòng đố kỵ.
Đáng lẽ Tôn Nguyệt ở bên , thiết rời mới đúng, còn Tô Nam tại cứ đối đầu với cô như .
Bầu khí giữa ba đang vui vẻ, Trần Khiết đột nhiên hỏi: "Cửa hàng bên Thượng Hải của vấn đề, chi nhánh bên chứ?"
Tôn Nguyệt hiểu lắm ý của Trần Khiết, nên cũng lên tiếng.
“Bên , nhưng khi nào thời gian chắc về kiểm tra và thanh lý hàng tồn kho.” Tô Nam đáp nhẹ nhàng.
Tôn Nguyệt xong thì hiểu , xem thế của Tô Nam chắc cũng giống , chỉ là cô khoe khoang về gia thế của thôi. Cô giấu kỹ thật, Tô Nam quả thật là tài giỏi ẩn .
Nhìn cảnh tượng mắt, Dương Thư Trân cắn chặt răng, quyết tâm dụ dỗ Tôn Nguyệt , theo ý .
Tôn Nguyệt tò mò Tô Nam về nhà gì, đang định hỏi thì Dương Thư Trân chen : "Nguyệt Nguyệt, thể chuyện với một chút ?"
Nhìn vẻ đáng thương của Dương Thư Trân, Tôn Nguyệt bỗng cảm thấy khó chịu, cô còn mặt mũi đến tìm ?
“Nguyệt Nguyệt, vẫn còn ở bên cô ? Cậu coi chừng cô lừa đấy.” Dương Thư Trân lo lắng Tôn Nguyệt, với vẻ đầy thương xót.
Giả tạo như thật , nhưng còn là của nữa.