Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 83: A

Cập nhật lúc: 2025-07-24 07:42:40
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thằng nhóc , khéo là bảo bà già lẩm cẩm chứ gì?" La Quỳnh Chi bộ dậy định đánh Tiếu Phương Trì.

Anh nhân thế lên, giơ miếng bánh tay lên, nhẹ với Tô Nam nãy giờ lên tiếng: "Cảm ơn, bánh ngon lắm, nghỉ đủ , đây."

Nói xong sảy bước khỏi sân.

Tô Nam nhai bánh hoa hồng, bỗng nhiên theo bóng lưng Tiếu Phương Trì gọi: "Đi thong thả nhé, chú ý an , sớm đưa chị dâu về cho Phương Vân."

Bước chân Tiếu Phương Trì khựng , đầu, chỉ vẫy tay sải bước nhanh hơn.

Lưu Ngọc thấy , liếc Tô Nam, trách yêu: "Cậu đúng là trêu quá."

" đang giúp bà nội mà." Tô Nam hừ một tiếng, Tiểu Ngọc ngốc nghếch, chẳng hy vọng gì cô điều gì.

lúc , Tiếu Hạ Quốc và Lý Thúy Bình từ sáng sớm công việc về.

"Chú, thím."

Hai cô gái vội vàng ngọt ngào chào hỏi.

"Tiểu Tô, thím giúp cháu đến hợp tác xã và bệnh viện hỏi đây, đây là bảng giá, thím chữ, mấy cái đều nhờ bán ghi giùm, cô còn bảo giá ở hợp tác xã với huyện chênh mấy."

Lý Thúy Bình từ túi áo lấy một tờ giấy gấp gọn gàng đưa cho Tô Nam, cô nhận lấy nở nụ cảm ơn: "Cảm ơn thím nhiều lắm, nào, ăn bánh ạ, đây là đặc sản gia đình cháu mới gửi lên mấy hôm ."

"Được." Lý Thúy Bình đáp, kéo Tiếu Hạ Quốc xuống ăn bánh.

Đây là đầu bà thấy loại bánh sang trọng thế .

Tô Nam thì từ từ mở tờ giấy , bên ghi bộ những thứ mà Chu Nhượng mang đến trong thời gian qua, theo mỗi tên món đồ là một con , đều do nhân viên bán hàng ghi giá tiền.

"Cháu phòng tính toán chút, cứ chuyện nhé." Nói , Tô Nam chống nạng lò cò phòng.

Cô lấy từ ngăn kéo đầu giường một cây bút, nhân lượng với giá, cộng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-83-a.html.]

Một lát , Tô Nam giường, cầm tờ giấy tay, con đó, nhịn hít một lạnh, tay ôm ngực, ngơ ngác há miệng, lẩm bẩm: "Sao nhiều thế ?"

Tám trăm hai mươi lăm tệ?

Cô lấy nhiều tiền thế mà trả Chu Nhượng đây? Trời ơi, cô thể thu mấy câu mạnh miệng ?

" Tô Nam thích chiếm lợi."

"Đời chỉ dùng tiền của hai đàn ông."

" nhất định sẽ trả."

Thật tiền đồ ăn đắt lắm, chủ yếu là tiền thuốc, Chu Nhượng đúng là đồ phá của, thứ gì cũng mua loại nhất.

Tô Nam giờ chỉ cần nghĩ đến mỗi bát thuốc đổ bô đều là tiền bạc là hối hận thở nổi.

"Cảm ơn nhiều nhé, Chu Nhượng." Tô Nam nghiến răng nghiến lợi vo tờ giấy , trong lòng ngừng chửi thầm.

Người ở Huy Bình, Chu Nhượng hắt xì một cái.

Trong một quán ăn quốc doanh ở phía nam thành phố Huy Bình, lác đác vài ba bàn khách, hai nữ phục vụ tựa cửa sổ tán gẫu, nhưng ánh mắt thì cứ liếc về phía bàn ở góc.

Ở góc tường hai đàn ông, một trong hai đặc biệt nổi bật. Anh cao ít nhất cũng mét tám, bộ đồ đen bó sát càng tôn thêm hình vạm vỡ.

Ngũ quan tuấn tú mang theo khí chất lạnh lùng, khiến kính sợ mà tránh xa.

"Sao thế, Chu?" Trịnh Quang Minh đối diện Chu Nhượng, thấy liên tục hắt xì liền lo lắng hỏi.

Chu Nhượng ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm ánh đỏ, giọng trầm khàn: "Không ."

Giọng thấp trầm, kéo dài âm cuối, vô cùng cuốn hút.

Trịnh Quang Minh gật đầu, tiếp tục câu chuyện ban nãy: "Đường dây bên Thượng Hải từ triệt phá đó, em dám mở , đến khi nhận điện báo của mới lượt liên lạc với các em."

 

Loading...