Tô Nam vui mừng hỏi: "Chồng , là đồng ý giúp em đúng ?"
Chu Nhượng gật đầu: " , đồng ý. Ngày mai sẽ bảo kế toán chuyển tiền tài khoản của em, em gì đều ủng hộ. Bây giờ thực sự thể trì hoãn thêm nữa, cúp máy đây."
Tô Nam cảm ơn Chu Nhượng mới cúp máy.
Ngày hôm , khi nhận tiền từ kế toán của Chu Nhượng, Tô Nam đến trường.
Cô nghĩ rằng chuyện hết nên bàn bạc với cô Vương, khá chính trực và đáng tin. Sau đó mới trình lên hiệu trưởng, như mới thể đảm bảo quỹ học bổng sẽ sử dụng đúng mục đích.
Cô đến cửa phòng cô Vương, gõ cửa: "Cô Vương, cô ở trong ? Em là Tô Nam."
Nghe thấy tiếng của Tô Nam, trong lòng cô Vương khỏi thắc mắc: Cô bé ở cũng , chỉ là thích gây sự. Mỗi tìm , gây họa thì cũng là xin phép nghỉ học, cô gì.
Cô xoa xoa trán, đó : "Thầy ở đây, cửa khóa, ."
Tô Nam đẩy cửa , đến bàn việc của cô Vương, kể cho cô về kế hoạch của .
Nghe xong, cô Vương tròn mắt kinh ngạc.
"Cô Vương, cô thế?" Tô Nam vẫy tay mặt cô Vương, hỏi.
Cô Vương ? Tự nhiên thẫn thờ , thầy rõ những gì .
"Tô Nam, chuyện lớn thế, em chỉ bàn với ? Em nên đến gặp hiệu trưởng mới đúng." Sau khi cô Vương lấy tinh thần, cô kinh ngạc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-838-f.html.]
"Em chỉ nghĩ là với cô thì sẽ đảm bảo hơn là với hiệu trưởng. Em cùng cô bàn bạc , tìm cách đối phó với ông hiệu trưởng cáo già đó!" Tô Nam thật, hy vọng cô sẽ hiểu cho cảnh của .
Cô Vương nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy lo lắng của Tô Nam lý, nhưng chuyện thế là thứ mà một giáo viên bình thường thể tự giải quyết và ngăn chặn.
"Em đúng là gan lớn, dám lung tung như ! Cẩn thận tai mắt của hiệu trưởng thấy, đến lúc đó em sẽ gặp rắc rối." cô Vương kích động lên, vội vàng bịt miệng Tô Nam.
"Ưm..." Tô Nam hành động bất ngờ của cô Vương cho giật , thêm lời nào.
Cô cái gì ? Tự nhiên nhảy dựng lên như thế, hết hồn.
Tô Nam vỗ ngực, khi trấn tĩnh , cô : "Cô , chuyện gì thì từ từ, đừng tự nhiên giật như . Nếu em mà bệnh tim, chắc cô cho phát bệnh ."
Cô bé đúng là gan to bằng trời, dám bàn luận về hiệu trưởng ngay mặt một giáo viên mà sợ vách tai.
"Gan em to hơn trời, gan của thế là gì? Nếu em thực sự , thì tiên hãy một đơn xin, sẽ giúp em nộp lên các bộ phận liên quan, đó thể thành lập một quỹ hỗ trợ, đến lúc đó hiệu trưởng cũng dám ý đồ ." Cô Vương đẩy kính lên sống mũi, nhẹ nhàng .
Nghe cô Vương , Tô Nam nở nụ rạng rỡ: "Nếu cô cách, sớm, còn bịt miệng em gì, em sợ c.h.ế.t khiếp."
Cô Vương liếc Tô Nam, cảm thấy gì. Không tại em cứ như cơn gió, những điều khiến cũng hoảng sợ .
em tấm lòng như là , nhất định sẽ giúp đỡ nhiều tài năng nhưng cảnh khó khăn.
"Cô bé thật cách đổ cho khác . Em về chuẩn tài liệu , sẽ giúp em tìm cách gửi lên." Cô Vương giờ chỉ Tô Nam biến mất khỏi tầm mắt càng nhanh càng .