Tô Nam lên cúi chào thầy Vương, rời khỏi văn phòng cô.
Về đến ký túc xá, Tô Nam bắt đầu chuẩn các tài liệu và thông tin cá nhân của cùng Chu Nhượng.
Thấy Tô Nam về bàn lia lịa, Trần Khiết khỏi tò mò hỏi: "Nam Nam, đang gì ?"
Tô Nam chuẩn tài liệu, giải thích: "Hôm qua trưa sẽ giúp , nên đang kế hoạch xin quỹ hỗ trợ giáo dục. Đến lúc đó, tiền du học, khi học xong về, sẽ việc cho để trả nợ. Đây chính là trao đổi ngang giá, thấy ?"
Trần Khiết tuy thông minh, nhưng khi đột ngột thấy những điều mới mẻ thế , nhất thời hiểu hết Tô Nam đang gì.
Thấy Trần Khiết mơ hồ, Tô Nam : "Nói đơn giản là sẽ chi tiền cho học, đó học xong sẽ việc cho để trả nợ. Đây gọi là bỏ thì thu ."
Trần Khiết gật đầu, cảm thấy Tô Nam đúng. Nếu như , trường thể trang trải học phí và chi phí ở của , Tô Nam thể chi trả cho những chi phí khác khi ở nước ngoài, đến lúc đó tìm việc thêm để gửi tiền về cho gia đình. Đây đúng là một việc một mà ba.
"Nam Nam, nghĩ hiểu ý của . Cậu yên tâm , sếp tương lai của , nhất định sẽ học , về sẽ áp dụng thực tế để giúp kiếm thật nhiều tiền." Trần Khiết cảm động đến mức rơm rớm nước mắt.
Sau khi Tô Nam chuẩn xong các tài liệu cần thiết, cô đưa cho cô Vương. Không thầy dùng cách gì, nhưng chỉ mất đầy một tuần, kế hoạch hỗ trợ học tập Nam Chu tất.
Tô Nam mang tài liệu liên quan đến cửa văn phòng hiệu trưởng, gõ cửa: "Hiệu trưởng, thầy ở đây ? Em chuyện bàn."
Lại là Tô Nam ? Mỗi cô đến văn phòng hiệu trưởng đều chuyện gì . Thật cô gây chuyện gì.
Hiệu trưởng dậy mở cửa cho Tô Nam: "Vào !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-839-f.html.]
"Hiệu trưởng, thầy xem cái . Em thiết lập một dự án hỗ trợ học tập Nam Chu tại Đại học Hoa Thanh, để giúp đỡ những sinh viên cảnh khó khăn." Tô Nam tóm tắt ý định của với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng qua tài liệu, kinh ngạc đến há hốc miệng. Không ngờ cô bé nhỏ tuổi tài lực và thế lực mạnh mẽ đến , ngay cả chuyện cũng .
Dù , kế hoạch hỗ trợ của Tô Nam cũng lợi cho trường, nên đương nhiên ông sẽ ủng hộ.
"Tốt, lắm, em yên tâm, nhất định sẽ hỗ trợ và hợp tác hết sức để em thực hiện kế hoạch." Hiệu trưởng vui mừng tả xiết, dùng loa phát thanh của trường để thông báo tin đến tất cả sinh viên Đại học Hoa Thanh.
Chẳng mấy chốc, Tô Nam trở thành nhân vật nổi tiếng trong trường, còn nổi bật hơn cả Trần Khiết năm ngoái khi giúp trường phiên dịch.
"Wow, ngờ, hóa Tô Nam là một đại gia ngầm."
" thế, cô chẳng vì nghĩ cho Trần Khiết ?"
"Thật ghen tị quá, nhưng như Tô Nam nhiều ."
Dương Thư Trân cắn môi, năng kiêng nể: "Chẳng qua là ít tiền thối, gì mà khoe mẽ? Các khen ngợi cái gì chứ."
Lúc , trong mắt , Dương Thư Trân giống như một mụ điên, ai cũng nghĩ cô ăn nho nên bảo nho chua.
Dù cô từng là bạn nhất của Tô Nam, nhưng hiện tại hai là kẻ thù thì cũng như những xa lạ quen .
"Dương Thư Trân đúng là một thích trò, chỉ hãm hại bạn mà còn lợi dụng bạn cùng phòng. Người như cô , lòng lang sói, xứng đáng ở Đại học Hoa Thanh." Một nữ sinh Dương Thư Trân đầy khinh bỉ, kể những việc ngu ngốc mà cô từng mặt .