"Cậu bạn, chúng chỉ xin liên lạc của thôi mà." Các cô gái đồng thanh .
Tô Nam thấy , đành lên tiếng: "Xin , cho liên lạc, mong các bạn mau rời và đừng phiền chúng nữa."
Mấy cô gái Tô Nam lên tiếng giúp, dám phiền nữa, bàn .
Tô Nam thấy mấy cô gái xa, nghĩ đến chuyện , khỏi tò mò hỏi: "Dương Dương, cô bé đuổi theo em lúc nãy tên gì? Em thích cô ?"
Nghe Tô Nam hỏi đến đây, Tô Dương thở dài: trong lòng một , những cô gái khác hề để mắt.
Tô Nam gãi đầu, hỏi gì mà mặt trở nên kém sắc như ?
"Dương Dương, em thế? Chị đang hỏi em, em thấy ?" Tô Nam uống một ngụm nước ấm, nhíu mày hỏi.
"Cô tên Hạ Vi, là bạn cùng lớp của em. Từ khi khai giảng, cô bắt đầu theo đuổi em điên cuồng. Em hề thích cô , từ chối nhiều nhưng cô vẫn cứ bám lấy, lời em." Tô Dương bất đắc dĩ gãi đầu.
"Ôi chao, ngờ em trai chị nhiều yêu thích đến . Thêm hai năm nữa, chắc em cũng thể dẫn con dâu về mắt bố ." Tô Nam trêu.
Tô Dương Tô Nam trêu đỏ cả mặt, thể cứ động như thế mãi. Đột nhiên, nhớ đến sắp đến sinh nhật Tô Nam, nên nhanh chóng đổi chủ đề: "Chị, em nhớ sinh nhật chị là ngày Tết Dương lịch đúng ? Chị quà gì nào?"
Ôi! Thằng nhóc chắc là ngượng , nếu thì gấp gáp chuyển chủ đề như .
Thôi , thì chị cũng hỏi nữa, khỏi em khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-843-f.html.]
Tô Nam lắc đầu, thở dài: "Chị thiếu gì cả, em cần tặng gì ."
Lúc , Tô Nam chỉ đang nghĩ đến lúc nào Chu Nhượng sẽ về. Không liệu thể ở bên cô ngày sinh nhật ?
Tô Dương Tô Nam như , trong lòng chị nhất định đang nhớ rể. Thực , cũng tò mò liệu rể nhớ đến sinh nhật của chị Tô Nam .
Rất nhanh, một năm mới bắt đầu, và sinh nhật của Tô Nam cũng đến.
Cô vốn nghĩ rằng Chu Nhượng sẽ từ Thượng Hải đến ngày 31 tháng 12, nhưng đến.
Ngày 1 tháng 1, Tô Nam thức dậy từ sớm, chỉ để đợi cuộc gọi từ Chu Nhượng. Kết quả là, đầu tiên gọi cho Tô Nam là Chu Nhượng, điều khiến cô vô cùng thất vọng.
Bố của cô và bố của Chu Nhượng đều gửi lời chúc mừng sinh nhật cho cô, nhưng từ phía Chu Nhượng thì vẫn thấy bất cứ tin tức gì. Tô Nam tự nhủ rằng chắc đang mua vé máy bay, vì hôm nay là ngày lễ, mua vé chắc chắn nhiều, nếu sớm chắc sẽ mua .
Cô cứ tự an ủi như cho đến khi đồng hồ chỉ 12 giờ 30 trưa. Tô Nam hiểu rằng Chu Nhượng sẽ đến.
Cô thất thần trong cửa hàng trang phục "Rich", gọi điện cho Chu Nhượng để hỏi rõ ràng nhưng lòng cô cam chịu.
Tô Nam tủi giận dữ, lau những giọt nước mắt, tức tối lẩm bẩm: "Tên đàn ông c.h.ế.t tiệt, rốt cuộc đang bận cái gì? Hôm nay là sinh nhật của , mà thậm chí thèm gọi một cuộc điện thoại!"
Tô Dương xuống tầng thấy tiếng chửi của Tô Nam, nghĩ thầm: "Xong , chị chắc chắn thất vọng về rể . Không bận gì mà quên cả sinh nhật của vợ ."
cũng may là cô vẫn còn em trai và bạn bè của cô.