"Xin ." Chu Nhượng đỡ một bà cụ suýt ngã, sang gật đầu xin Lữ Nhạc Thục.
Thấy , Lữ Nhạc Thục cũng hiểu lý do, đàn ông cố ý, xua tay cho qua.
"Không ." Lữ Nhạc Thục cố nén giận, nở một nụ , ai ngờ ngẩng đầu bắt gặp đôi mắt dài sâu hun hút của , lập tức sững sờ, tim đập loạn nhịp.
"Nhạc Thục, đó trai thật đấy." Tiếng reo lên phấn khích của cô bạn bên tai khiến Lữ Nhạc Thục giật tỉnh , đầu theo bóng lưng xa dần.
"Ừm." Cô lẩm bẩm phụ họa, thấy bước một cửa hàng chuyên bán đồ cho các cô gái.
"Chắc là mua quà cho yêu , giàu thật đấy, cửa hàng đó rẻ , mỗi món bằng lương một tháng của bố tớ." Cô bạn xuýt xoa.
Lữ Nhạc Thục vô thức phản bác: "Cũng thể mua cho em gái mà?"
"Thôi kệ mua cho ai, dù cũng mua cho bọn ." Cô bạn nhún vai.
Lữ Nhạc Thục chăm chú biển hiệu cửa hàng , đó khoác tay bạn ngoài.
Nhà khách phía Bắc thành phố, Đinh Mậu trong sảnh, ngón tay gõ nhịp tay vịn, mắt chằm chằm cửa như thể đang chờ ai.
Mãi cho đến khi trời tối hẳn, đèn trong nhà khách bật sáng, chiếc chuông gắn cửa mới vang lên.
Có bước .
Người đến cũng trông thấy Đinh Mậu, mắt nheo về phía , xuống đối diện.
"Đi ? Sáng sớm thấy ." Đinh Mậu dài dòng, thẳng vấn đề.
Chu Nhượng đặt túi đồ lên bàn, xoa xoa cổ tay nhức mỏi vì xách nặng, nhàn nhạt : "Mở xem ."
Đinh Mậu liếc Chu Nhượng, nhíu mày, tò mò mở túi . Khi thấy rõ thứ bên trong, sững sờ, mắt mở to, khó tin hỏi: "Cậu lấy những thứ từ ?"
Chu Nhượng thoải mái tựa lưng ghế, đáp bằng ánh mắt trầm trầm Đinh Mậu, khóe môi thoáng nụ ẩn ý, còn chút thăm dò dễ phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-85-a.html.]
"Khắp các hợp tác xã trong thành phố, còn …"
Anh ngừng vài giây, chậm rãi hai chữ khiến mặt Đinh Mậu biến sắc.
"Chợ đen."
Đinh Mậu sợ đến run tay, rơi đồ trong túi.
Khí tức Đinh Mậu lập tức trở nên lạnh lẽo, ánh mắt hoang mang quanh, thấy ai chú ý đến đây mới nghiến răng với Chu Nhượng vẫn ung dung mặt: "Cậu điên ?"
Chu Nhượng khoanh tay ngực, nhướng mày : "Có tiền mua chẳng ? là giá chợ đen đắt, nhưng cần tem phiếu."
Một câu " cần tem phiếu" chặn lời phản bác đang trực chờ bật của Đinh Mậu.
Nghĩ đến cảm giác mấy hợp tác xã xua đuổi mấy hôm nay, thêm những lời dặn dò và áp lực từ hợp tác xã và thôn, Đinh Mậu cúi đầu, hai tay đan chặt .
"Cậu là là phạm pháp ?" Là một công dân luôn tuân thủ pháp luật, Đinh Mậu vẫn chấp nhận , đầu óc ong ong.
"Biết chứ, nhưng giờ mà thành nhiệm vụ, cách nào hơn ?" Chu Nhượng bình thản, cũng đảo mắt quanh, hỏi ngược : "Còn nữa, chắc nên bàn chuyện ở đây?"
Dù trời tối, nhưng sảnh nhà khách vẫn .
Đinh Mậu lập tức dậy, thắt chặt miệng túi, để một câu thẳng lên lầu.
"Theo ."
Chu Nhượng gì, chỉ chỉnh cổ áo lên theo Đinh Mậu.
Lúc lên cầu thang, họ gặp một cán bộ của hợp tác xã cùng chuyến, cầm ấm nước rõ ràng là định xuống bếp lấy nước nóng.
"Muộn mới về , về nhanh dọn dẹp nghỉ ngơi sớm , mai còn tiếp tục tìm cách nữa." Người đó ngáp một cái, dặn dò vài câu xuống lầu, để ý túi đồ lớn trong tay Đinh Mậu.