" em thực sự thích Tô Dương, và em quyết định là ." Hạ Vi vẫn cố chấp.
Tô Nam bất lực lắc đầu, đúng như Tôn Nguyệt , cô gái và trai cố chấp của thật sự là giống , đúng là một khuôn đúc .
Hạ Vi thấy Tô Nam chỉ lắc đầu, trong lòng càng chắc chắn rằng Tô Nam sẽ giúp .
cô vẫn ngoan cố thử thêm nữa: "Chị Tô Nam, Tô Dương khác trong lòng ?"
Hạ Vi nghĩ thành tích học , nhan sắc. Cô cố gắng hết sức để chiếm trái tim Tô Dương gần nửa năm học, nhưng vẫn động lòng, điều chỉ thể giải thích rằng Tô Dương thích khác từ .
Về điều , Tô Nam thể chắc chắn rằng trong lòng Tô Dương đúng là , nhưng đó cô nghĩ thì cô dám khẳng định.
"Đây là chuyện riêng của Tô Dương, chị thể ?" Tô Nam nhạt, bất lực .
Con bé học hành đến mụ mị ? Biết rõ là chị của Tô Dương mà còn hỏi một câu ngớ ngẩn như , thể thật với cô chứ?
"Chị Tô Nam, chị đừng giấu em nữa. Em thấy hai chị em thiết như , thể cho chị mấy chuyện nhỏ ? Em chỉ em và mà thích khác ở chỗ nào thôi." Hạ Vi đỏ mắt, buồn bã hỏi.
"Em là chính em, cần tìm hiểu khác, cũng cần so sánh với ai. Nếu cứ cố chấp như , đau khổ chỉ thể là em thôi." Tô Nam xoa trán, cố gắng khuyên nhủ Hạ Vi.
Hạ Vi ngờ gia đình nhà họ Tô khó nhằn như . Đã tủi đến mức thể nên lời, cô lau nước mắt với Tô Nam: "Chị Tô Nam, dù thế nào nữa, em cũng sẽ từ bỏ Tô Dương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-850-f.html.]
Nói xong, Hạ Vi lóc rời khỏi tiệm tóc và trang điểm của Tô Nam.
Sau khi tiễn Hạ Vi rời khỏi tiệm, Tô Nam xuống ghế trong phòng khách, mệt mỏi xoa xoa thái dương. Từ đầu đến cuối, cô với sự cố chấp của Hạ Vi. Cô linh cảm rằng câu chuyện còn lâu mới kết thúc.
Chu Nhượng bước tới, nhẹ nhàng xuống bên cạnh cô, hỏi với giọng ân cần: “Nam Nam, em mệt lắm ? Anh thể gì giúp em ?”
Tô Nam ngước lên , nở nụ mệt mỏi: “Chẳng gì . Em chỉ thấy đau đầu một chút vì cô bé Hạ Vi thôi. Con bé quá cố chấp, và em thực sự với nó.”
Chu Nhượng ôm lấy vai Tô Nam, trấn an: “Em cố gắng hết sức để khuyên nhủ . Nếu nó chịu , thì đó là lựa chọn của nó. Em thể gì hơn .”
Tô Nam dựa vai Chu Nhượng, thở dài nhẹ nhõm. Cô đúng, nhưng dù cũng tránh khỏi cảm giác vui. Hạ Vi thật sự giống hệt Dương Thư Trân ngày – cố chấp và điều.
“ mà…” Tô Nam đột nhiên thẳng dậy, Chu Nhượng với đôi mắt lóe lên ý tưởng. “Anh , em nghĩ thể một điều gì đó để giúp em trai của em tránh khỏi những rắc rối cần thiết với Hạ Vi.”
Chu Nhượng nhướn mày, tò mò hỏi: “Làm gì?”
Tô Nam ranh mãnh, ánh mắt lấp lánh như ngôi . “Em sẽ giả bạn gái của Dương Dương.”
Chu Nhượng ngạc nhiên cô, lớn: “Em đang đùa ?”
Tô Nam nghiêm túc lắc đầu. “Không hề. Anh mà, Hạ Vi cố chấp. Nếu em đóng vai bạn gái của Dương Dương, nó sẽ tự động bỏ cuộc. Em em trai của chịu đựng như thêm nữa.”