Trong lúc Tô Dương còn đang hoang mang    , Tô Nam  đến  lưng, vỗ vai  và : "Dương Dương, để nhập vai  hơn, chị quyết định thời gian tới sẽ sống khép kín. Nếu   việc gì cần thiết, đừng đến  phiền chị."
Tô Dương gãi đầu,  hiểu rõ lắm, nhưng nếu Tô Nam   như ,  cũng chỉ  thể  theo.
Đạo diễn và Tô Nam mới chỉ bàn bạc về chuyện   buổi chiều, mà đến tối ông  thông báo cho tất cả   trong đoàn phim.
Ngay  đó, những  trong đoàn bắt đầu tỏ thái độ  coi Tô Nam  gì. Họ bắt đầu   cô công khai, còn   bàn tán rằng Tô Nam  thất bại  mặt đạo diễn và nhà sản xuất,  lẽ  lâu nữa sẽ  đuổi khỏi đoàn phim.
Để nhập tâm  vai diễn, từ lúc trở về phòng, Tô Nam  quyết định cắt đứt  giao tiếp.
Sáng hôm , cô dậy sớm  đến phòng hóa trang, nhưng  phát hiện   hóa trang viên nào  phân công cho cô. Mọi  trong đoàn  cô với ánh mắt đầy kỳ quặc, như thể họ  hiểu tại  cô  xuất hiện ở đó.
Tô Nam cảm thấy  điều gì đó  , nên tìm đến Trần Văn Kiệt hỏi: "Chị Trần, hôm nay    ai cũng  vẻ   bình thường, mà đoàn phim cũng  chuẩn  chuyên viên trang điểm cho em."
Trần Văn Kiệt mặt trầm xuống, đáp : "Sáng nay   phân cảnh của cô,   cần chuyên viên trang điểm?"
Không  phân cảnh của cô?
Hôm qua do cô chuẩn   đầy đủ, đạo diễn    cảnh của cô,  hôm nay  tiếp tục  ? Chẳng lẽ cô   là Tô Nam thật?
Điều quan trọng là nếu   cảnh ,   ai báo  với cô? Dù  lệnh của đạo diễn, họ cũng  thể  như  !
Tô Nam cắn môi  chút ấm ức: "Xin  vì   phiền chị."
Nói xong, Tô Nam  chút khó chịu mà rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-855-f.html.]
Trần Văn Kiệt  vẻ mặt u sầu của Tô Nam, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Cô bé , đây mới chỉ là khởi đầu thôi,   còn nhiều điều chờ cô nữa."
Cả buổi sáng, Tô Nam dành để điều chỉnh tâm trạng của , nhưng dù cố thế nào, cô cũng  thể thoát khỏi cảm giác thất bại.
Sau khi đạo diễn  xong các cảnh buổi sáng, ông gọi Trần Văn Kiệt sang một bên hỏi: " thấy sáng nay Tô Nam  tìm cô, khi rời  trông cô   vẻ buồn. Có chuyện gì ?"
Trần Văn Kiệt thở dài: "Cô  vẫn còn là một đứa trẻ,  lẽ nhất thời  chấp nhận , để cô  thích nghi dần là  thôi."
Đạo diễn nhíu mày: "Trẻ con? Cô cũng  cách bao che đấy,  chịu nổi thì sớm  , tại  hôm qua còn đồng ý?"
"Được ,  hiểu ." Nói xong, đạo diễn tức giận   trường .
Đến một giờ chiều, là cảnh đối diễn giữa Tô Nam và Ngô Mộng Hoa, Tô Nam điều chỉnh cảm xúc một chút  bắt đầu  vai.
Tô Nam giữ nét mặt lạnh lùng,  quan tâm mà : "Ta, Lưu Thanh Thanh, từ  đến nay  thích chung đường với kẻ tiểu nhân như các ngươi, đạo bất đồng bất tương vi mưu, các ngươi nên sớm rời ."
Chưa kịp để Ngô Mộng Hoa đáp , đạo diễn  kêu dừng: "Tô Nam, em diễn sai , em  thực sự nghiên cứu kịch bản kỹ ?"
Tô Nam cắn môi, rõ ràng cô  diễn theo đúng tính cách nhân vật trong kịch bản, tại  đạo diễn  luôn tìm   của cô?
"Diễn  từ đầu!" Đạo diễn cau mày  hài lòng .
Ngô Mộng Hoa cũng cảm thấy diễn xuất của Tô Nam   vấn đề, vị đạo diễn    quá khắt khe.
Tô Nam   cách nào khác, chỉ  thể tiếp tục diễn , nhưng dù cô diễn thế nào, đạo diễn cũng cứ như cố tình gây khó dễ, liên tục yêu cầu dừng.