Thời gian thấm thoát thoi đưa, ngày hẹn cũng tới. Sáng sớm tinh mơ, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên bên ngoài căn nhà nhỏ của gia đình họ Tiêu.
Tiếu Phương Trì dụi đôi mắt còn ngái ngủ, chân mang dép lê lẹt đẹt chạy mở cửa.
"Ai đấy?", mở cửa thấy ngay khuôn mặt của Tiêu Dung. Tiếu Phương Trì bỗng chốc tỉnh cả ngủ, đưa tay gãi đầu, thắc mắc hỏi: "Tiêu Dung? Sáng sớm tinh mơ thế mà cô mò đến nhà là chuyện gì gấp gáp lắm hả?"
"Ừm, tìm thanh niên tri thức Tô." Tiêu Dung kiễng chân trong sân, thấy trong sân trống hoác chẳng bóng , bèn hổ ho khan một tiếng. Trong lòng cô nàng rõ là đến sớm.
Cũng chẳng còn cách nào khác, hôm nay là ngày cô xem mắt Lý Quảng Đức. Cả đêm qua cô cứ lo lắng, hồi hộp đến mức tài nào chợp mắt nổi, mãi cho đến khi trời gần sáng mới thiêm một lúc, nhưng cũng chẳng bao lâu thì tỉnh.
Nằm giường cũng chẳng gì, thôi thì cứ mặc quần áo, xỏ giày, bộ đến nhà Tiếu Phương Vân .
"Thanh niên tri thức Tô?", Tiếu Phương Trì nhíu mày, tự hỏi từ lúc nào mà Tiêu Dung và Tô Nam quen thế nhỉ? Sao hề gì ?
" , Phương Trì, thể cho em trong đợi ạ?", Tiêu Dung chỉ tay trong sân.
Tiếu Phương Trì hồn, vội vàng nhường đường cho cô nàng.
"Họ vẫn dậy , để gọi họ dậy cho cô nhé? Hai họ ngủ chung phòng đấy." Tiếu Phương Trì bê từ trong nhà một chiếc ghế đặt ở hiên nhà, hiệu cho Tiêu Dung xuống.
Tiêu Dung vội vàng xua tay, cần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-94-a.html.]
ngờ, ngay giây tiếp theo, cửa phòng từ bên trong mở . Tiếu Phương Vân với mái tóc rối bù, ngáp bước ngoài, chỉ tay về phía giếng nước, đưa tay dụi dụi mắt, : "Nam Nam bảo lấy nước giếng rửa mặt ."
"Ồ, ." Tiêu Dung dậy khỏi ghế, vội vàng chạy đến bên giếng múc một chậu nước, bắt đầu dùng tay rửa mặt.
Tiếu Phương Trì với vẻ mặt khó hiểu, chả đám con gái các cô đang bày trò gì nữa. Anh sang Tiếu Phương Vân với đôi mắt còn dính đầy ghèn, bĩu môi : "Còn dám khác cơ đấy, em cũng mau rửa mặt kìa."
Tiếu Phương Vân đưa tay quẹt quẹt hai cái lên mặt, trừng mắt Tiếu Phương Trì, thản nhiên đáp: "Hôm nay em trang điểm mà, lát nữa hẵng rửa."
"Trang điểm?", Tiếu Phương Trì nắm bắt trọng tâm trong câu của cô nàng, lập tức lên tiếng hỏi.
" đấy, còn nhớ hôm em trông như thế nào ? Nhờ kỹ thuật trang điểm thần thánh của Nam Nam đấy nhé!"
Tiếu Phương Vân vỗ vỗ n.g.ự.c đầy tự hào, hất mặt lên cao, vẻ "em tự hào về bạn em lắm". Tiếu Phương Trì cảm thấy nếu cô nàng mà đuôi thì chắc chắn bây giờ vểnh lên tận trời .
" mà thấy em để mặt mộc thế là nhất , còn hơn cái kiểu hôm nhiều, mất công trang điểm gì cho mệt?"
Câu chất phác đậm chất trai thẳng của Tiếu Phương Trì thành công chọc giận Tô Nam, chống nạng tập tễnh đến cửa phòng.
"Anh chỉ cần là thôi? Thật là hết nổi, thẩm mỹ của để hả? Con gái con đứa, đầu tư cho bản một chút thì gì là sai?" Tô Nam nghiến răng nghiến lợi, "hứ" một tiếng đập mạnh vai Tiếu Phương Trì, chậm rãi bước về phía giếng nước.
Bỏ Tiếu Phương Trì với vẻ mặt ngơ ngác cùng với Tiếu Phương Vân cũng đang bực bội kém.