Tô Nam ngoài cửa sổ, mặt trời lên cao, điện thoại đồng hồ quả là bất tiện, chẳng giờ giấc gì cả. Hơn nữa, từ sáng sớm đến giờ loay hoay mãi, cô nàng vẫn ăn sáng, bụng sớm réo gọi.
Vậy nên câu hỏi ngoài việc nhắc nhở Tiêu Dung, cũng là bởi Tô Nam cô nàng cho xong để còn tranh thủ ăn sáng.
Nghe , Tiêu Dung vội vàng ngoài, hốt hoảng kêu lên một tiếng, vơ lấy quần áo định ngay.
"Muộn mất ! Đồng chí Tô, , để giặt váy gửi cho ."
Tô Nam xua tay, : "Chúc xem mắt thành công nhé!".
"Cảm ơn!".
Tiêu Dung khỏi, căn phòng trở nên yên tĩnh.
Tiếu Phương Vân tiễn Tiêu Dung khỏi sân, đóng cửa , phắt phía Tô Nam với vẻ mặt ngưỡng mộ: "Nam Nam, đỉnh thật đấy!".
Cô nàng chứng kiến bộ quá trình Tiêu Dung lột xác từ một cô gái bình thường trở thành một đại mỹ nhân khiến khác ngoái bàn tay của Tô Nam.
Tô Nam đắc ý nhướng mày, chống nạnh khẩy: "Chứ ! Chị đây dạng !".
"Vậy mà Tiêu Dung còn cưa đổ tên thì đúng là ma!". Tô Nam tự tin , dọn dẹp đống mỹ phẩm đang bày la liệt bàn.
Tiếu Phương Vân phụ giúp dọn dẹp, hì hì phụ họa: "Đến còn yêu A Dung luôn chứ, tên chắc chắn c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt luôn cho xem!".
"Chuyện đương nhiên! Nhanh nhanh dọn dẹp , đói xỉu !". Tô Nam xoa xoa bụng, nhanh tay nhanh chân hơn.
Lúc , nam chính đang là tâm điểm bàn tán thì ghế, tay chân luống cuống, len lén liếc cô gái đối diện.
Nhìn cô nàng, diện chiếc váy xanh đậm, hai tay khép nép đặt đầu gối, lưng thẳng tắp, đúng chuẩn con nhà gia giáo, phát ngay là dạy dỗ cẩn thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-98-a.html.]
Ánh mắt Lý Quảng Đức dần dời lên cao, dừng gương mặt khả ái như hoa đào, đôi mắt long lanh, sáng như , sống mũi cao thanh tú, đôi môi đào căng mọng như quả lý chua chín, là cắn.
Mỗi khi lớn chuyện, khóe môi cô nàng nhếch lên, nở nụ mỉm chi ý nhị, trông dịu dàng đáng yêu hết nấc.
Không lâu , dường như cô nàng nhận ánh mắt của , , bốn mắt chạm .
Đôi mắt trong veo như nước mùa thu, long lanh như trời, còn vương chút ngại ngùng e ấp, chắc là cũng ưng nhỉ?
“Quảng Đức.” Mẹ gọi ba liền mới kéo hồn vía Lý Quảng Đức về.
“Mẹ, chuyện gì ạ?” Lý Quảng Đức gãi đầu, gượng hỏi.
Mẹ Lý theo ánh mắt con trai, thấy Tiêu Dung đang e lệ như gái ngoan, bà hiểu ngay vấn đề, thầm gật đầu.
Trước khi đến, bà ưng ý với gia cảnh nhà họ Tiêu, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là Lý Quảng Đức thích, nếu buổi xem mắt cũng coi như hỏng.
bộ dạng thằng con bây giờ, hai mắt dán chặt , còn hỏi thích nữa.
Xem chuyện chắc chắn là thành .
"Mẹ với dì Tiêu ngoài vườn dạo chút, hai đứa trẻ cứ tự nhiên trò chuyện nhé." Mẹ Lý vỗ vai Lý Quảng Đức, cùng những khác ngoài.
Không ai Lý Quảng Đức và Tiêu Dung gì trong nhà, chỉ khi , cả hai đều toe toét, rõ ràng là chuyện vui vẻ.
Hôm , Tiêu Dung đến đồ cho Tô Nam, còn mang theo một giỏ cà chua bi, là nhà trồng , ngọt lắm.
Nghe Tiêu Dung kể chuyện xem mắt, Tô Nam chỉ thể thốt lên một câu, là cô nắm trúng gu của Lý Quảng Đức .