"Đàn Mụ Mụ, Cận Mụ Mụ,   thảo luận với nương tử, quyết định tổ chức lễ tam nhật yến cho hài tử, việc chuẩn  yến tiệc cần  phiền các Mụ Mụ ."
Đàn Mụ Mụ gật đầu.
"Ta sẽ lo việc yến tiệc, còn thiệp mời..."
"Thiệp mời để  lo, các bà chỉ cần lo yến tiệc thôi."
"Cần chuẩn   bao nhiêu bàn?"
Câu hỏi   khó Trần Hữu Nghị.
Anh  rõ ngoài gia đình nhà vợ, Bạch Đào Đào còn ai nữa, nghĩ một lát,  .
"Bên  chỉ là thôn dân và gia đình nhạc phụ, nhạc mẫu. Để  hỏi nương tử xem còn ai khác nữa ."
"Vâng."
Kế hoạch tổ chức tam nhật yến cho bé, gia đình lập tức bắt đầu bận rộn.
Người thôn, gia đình bên ngoại của Bạch Đào Đào, và cả các đối tác kinh doanh của cô cũng  tính , buổi tiệc   nhỏ, dự kiến   đến hai ba mươi bàn.
May là hiện tại sân  nhà  thu hoạch xong lương thực, đất trống   sẵn, đủ để tổ chức tiệc.
Thiệp mời  phát , hương  trong thôn  tin liền tự giác đến giúp một tay. 
Đàn Mụ Mụ chỉ cần chuẩn  nguyên liệu, bà chịu trách nhiệm chính, những  đến phụ việc đều  cần bà nhắc nhở,    tự giác,  đến   một đám  tay chân nhanh nhẹn.
Một nhóm phụ nữ đảm nhận chuẩn  từng món ăn, một loáng là  xong.
Tam nhật yến của bé Trần Uyển  tổ chức  long trọng, Đàn Mụ Mụ chuẩn  các món ăn  phong phú như: Gà sốt xì dầu, cá kho, thịt kho, đĩa lớn thịt nguội, đậu phụ sốt cay, dưa chuột muối, gạo nếp viên, súp thịt viên và trứng cá, trứng gà đỏ, kẹo mạch nha.
Có món lạnh, món nóng,  thịt,  kẹo, mười món đầy đủ!
Hương   giúp chuẩn ,   những món ăn ,  bận rộn    ngớt miệng.
“Đã ăn  ít tiệc, nhưng  đầu tiên ăn tiệc phong phú thế .”
“Phải đấy, gà, cá, thịt, trứng đều  đủ, hôm nay nhờ phúc của Uyển Uyển, chúng   ăn thoải mái.”
“Quan trọng nhất là  món ăn ,  chỉ ngon mà còn  mắt, tay nghề của Đàn Mụ Mụ  kém gì đầu bếp trong đại tửu lầu, hôm nay chúng   ăn một bữa, đời  cũng thấy mãn nguyện .”
“Haha…  đấy, Uyển Uyển là tiểu phúc tinh của chúng .”
Mọi   xong, gật gù đồng ý,  tiếp tục trò chuyện đủ thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-108.html.]
Phía  bếp tạm, một nhóm phụ nữ  bận rộn  trò chuyện vui vẻ.
Đám đàn ông cũng   , họ tìm kiếm bàn ghế từ các gia đình,  sắp xếp gọn gàng, chờ phụ nữ trong bếp nấu xong món ăn là  thể bày  bàn.
Trần Hữu Nghị ở ngoài tiếp khách, bởi vì    chỉ   nhà Bạch Đào Đào và  trong thôn, mà còn   ít đối tác kinh doanh của Bạch Đào Đào.
Bao gồm chưởng quỹ của tửu lầu Duyệt Lai và huyện lệnh đại nhân, họ đều đến, Bạch Đào Đào đang ở cữ  tiện  ngoài tiếp khách, nhiệm vụ  chỉ  thể giao cho Trần Hữu Nghị.
Ngoài trời   bận rộn với tiếng   rộn ràng, trong nhà cũng là  khí vui vẻ.
Gia đình Bạch Đào Đào, hôm nay ngoài đại ca, tam ca  đến, thì những  khác đều  đến từ sớm.
Bạch Chu Thị còn bế cháu ngoại nhỏ,  nỡ buông tay.
Bà  cháu ngoại nhỏ,  ngớt lời khen ngợi.
“Nhìn tiểu gia hỏa , trắng trẻo mịn màng, thật khiến   yêu thích, lớn lên chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân.”
Bạch Đào Đào   khen ngợi  ngại ngần,  .
“Nương, hải tử còn nhỏ mà nương   thể     thế nào? Nương khen thế,  con  thấy như là mèo khen mèo dài đuôi ?”
Bạch Chu Thị phản bác.
“Sao mà   , con và ba  ca ca lúc mới sinh cũng  trắng trẻo  đẽ như Uyển Uyển, con  xem bây giờ các con  đứa nào  ?”
Là khen bản  nên Bạch Đào Đào   ngại ngần, gật đầu .
“Câu  nương  đúng.”
Bạch Chu Thị  , yêu thương nhẹ gõ đầu Bạch Đào Đào.
“Đến lúc khen  thì  khiêm tốn, mà nương khen Uyển Uyển con   vui?”
Đại tẩu  : “Tiểu  đang tranh sủng, sợ   nương chỉ thương Uyển Uyển mà  còn thương   nữa.”
Bạch Chu Thị: “Sao? Uyển Uyển là con của nó, tình cảm của con gái  cũng  giành .”
Bạch Đào Đào: “Không giành  giành, các  cứ thương nó,  thương con cũng ,  gì mà quan trọng.”
“Tiểu ,  đừng buồn,  còn  tướng công yêu thương mà,  tướng công là đủ .” 
Hứa Đại Nha  xong thì tam tẩu Chu Tiểu Mỹ cũng tiếp lời.
“ , bây giờ tướng công của   về, gia đình ba  đoàn tụ,   ngày tháng   của  mới thực sự bắt đầu.”