Nhà Trần bà bà  nhiều con trai, sức lao động nhiều, giỏi  việc, nhiều   ở xưởng cũng là điều bình thường, chỉ  thể ngưỡng mộ và hy vọng  cũng  cơ hội đó.
"Hy vọng sang năm xưởng của nương tử Hữu Nghị mở rộng thêm, lúc đó  cũng  xưởng  việc, mỗi tháng một lượng bạc, một năm là mười hai lượng, sáng chiều còn  thể xuống đồng giúp việc nhà, thật ."
Bạch Đào Đào  ,  : 
"Sang năm xưởng  chắc chắn cần thêm , nhưng sẽ sắp xếp  Tết,    cần lo lắng.”
“Chỉ cần chăm chỉ  việc,  kể nam nữ, chắc chắn sẽ  cơ hội  xưởng  việc. Phúc lợi của xưởng sang năm sẽ  đổi, tất nhiên là sẽ  hơn,  kém hơn ."
“Sang năm, xưởng sẽ cho công nhân nghỉ phép hưởng lương hai ngày mỗi tháng, ngày nghỉ tự chọn,  nghỉ sẽ  trả lương.”
“Cuối năm, Tết sẽ  bảy ngày nghỉ hưởng lương, từ ngày 28 tháng Chạp đến mùng 4 Tết, mùng 5 khai xuân.”
Thời  ít ngày nghỉ lễ, cuối năm phát chút phúc lợi cho  , nên về phúc lợi Bạch Đào Đào  cần keo kiệt.
Đãi ngộ , mới giữ  lòng .
Tin tức của Bạch Đào Đào ,   khi về nhà báo cho gia đình, tối đó cả thôn Thạch Hà đều náo nhiệt, nhà nào    ở xưởng đều vui mừng.
Những    ở xưởng cũng  ghen tị, buồn bực vì sang năm họ cũng  cơ hội, và ai chăm chỉ  việc đều  cơ hội.
Sáng hôm , lò mổ mang ba con lợn sống đến cho Bạch Đào Đào.
Bạch Đào Đào  đặt sáu con, một ngày  thể thịt hết, nên cô thỏa thuận với lò mổ chia  hai ngày giao, mỗi ngày ba con.
Vì    với thôn dân, nên   đến sớm để giúp đỡ.
Triệu đồ tể  kinh nghiệm đảm nhận công việc chính,  phân công ai lo nước sôi, ai lo rửa dụng cụ, ai lo mài dao,   bận rộn mà vui vẻ.
Không khí Tết chính là   tụ tập , cùng giã bánh giầy, nấu rượu ngọt, thịt lợn. 
Cùng   việc, cùng trò chuyện, thỉnh thoảng  tiếng  vui vẻ của thôn dân.
Những  già giỏi cắt giấy,  giúp  việc thịt lợn, nên Bạch Đào Đào lấy giấy đỏ và kéo  để họ cắt hoa.
Đến lúc đó cũng  thể cho  quà Tết để lấy may.
Thế là,  mái hiên, hai chiếc bàn  hơn chục  già  quanh,  trò chuyện,  ăn kẹo đậu phộng,  cắt hoa,  khí thật vui vẻ.
Dù mùa đông lạnh giá, nhưng  tiếng  thì ấm áp.
Liên tục thịt lợn hai ngày, tiếp theo là phần thôn dân mong đợi nhất – phát quà Tết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-121.html.]
Phát quà Tết  cần đợi đến ngày nghỉ cuối cùng,  khi thịt lợn, nhờ sự giúp đỡ của thôn dân, chia phần thịt lợn xong xuôi, Bạch Đào Đào  chuẩn  xong các thứ khác, hôm  bắt đầu phát quà Tết luôn.
Người  ở xưởng: Năm cân thịt lợn, bốn cái bánh giầy, một lượng bạc tiền thưởng.
Để tiện cho thôn dân sử dụng, Bạch Đào Đào chuẩn  cả bạc lẻ và bạc nguyên, ai  bạc lẻ thì lấy bạc lẻ, ai  bạc nguyên thì lấy một thỏi một lượng.
Khi đang phát quà Tết, đội buôn đến giao và lấy lạc,  thấy  nhà Bạch Đào Đào đông , mấy   đầu đều tò mò đến xem.
"Trần nương tử, các  đang  gì ?"
" đấy,    cả bạc, thịt, bánh giầy, đường đỏ. Toàn là đồ ."
"Có chuyện vui gì ?"
Chưa kịp để Bạch Đào Đào trả lời, Trần bà bà  nhận xong quà Tết cùng cháu nội,  : 
" là chuyện vui mà, nương tử của Hữu Nghị đang phát quà Tết cho công nhân xưởng và những  khai hoang đấy."
Mấy   đầu   đều ngạc nhiên, đồng thanh : 
"Chưa từng  thấy."
"Công nhân  việc   lương,  Tết còn phát nhiều đồ  thế ?"
" đấy,  nhiều đồ  thế ,   cũng  đến  công cho Trần nương tử ."
Bạch Đào Đào  : 
"Các vị đừng đùa nữa,  cho  một tháng  bao nhiêu bạc? Còn các vị  thương nhân, một tháng kiếm bao nhiêu? Đừng ghen tị, cũng  thiếu quà Tết của các vị . Chờ chút."
Bạch Đào Đào  xong liền  nhà, khi  tay cầm ba cái giỏ quà lớn bằng tre. 
Cô đưa giỏ quà cho ba  thương đầu.
"Đây là quà của các vị."
Ba  nhận giỏ quà với vẻ vui mừng, trong giỏ   thịt, nhưng  rượu, là rượu ngon.
Trong giỏ   đường đỏ, nhưng  bánh giầy, còn  một bánh , một túi bánh kẹo, và những bông hoa đỏ mà thôn dân  cắt ngày hôm qua.
Những thứ  ngoài bánh giầy , đều là hàng  mà Bạch Đào Đào mua từ thương thành.
Những thương đầu  là đối tác kinh doanh, duy trì quan hệ  để công việc  định, nên cô  chuẩn  quà  hơn.