Bạch Đào Đào giả bộ nghi hoặc : 
"Cũng   gì, chỉ  vài câu."
"Chuyện , chắc chắn Trần Lưu Thị sẽ đổ  cho ngươi, ngươi đừng qua đó xem náo nhiệt." 
Trịnh La Thị  bụng nhắc nhở.
 Bạch Đào Đào   nghĩ , chuyện   liên quan đến cô, nếu tránh mặt dễ  hiểu lầm là cô gây chuyện.
Dù hôm đó cô  khuyên Ngô Tú Tú, nhưng chuyện lừa cưới, nhà họ Ngô   cũng sẽ  ầm lên,  cần  tổn thương một cô gái vô tội.
"Chuyện  vốn là  của họ,    gì sai, họ dám đến tìm  gây chuyện ?"
" là , nhưng giờ bên đó  lộn xộn, ngươi qua đó, sợ họ liều mạng tìm ngươi gây sự, nếu  chuyện gì xảy  thì ."
Nghe , Bạch Đào Đào hỏi: 
"Sao? Bên đó đánh   ạ? Cháu     gọi Trịnh lang trung mau đến."
Trịnh La Thị đáp: 
"Không đánh , chỉ là nhà họ Ngô đòi hòa ly, còn đòi Trần Lưu Thị bồi thường mười lượng bạc, Trần Lưu Thị tức quá ngất xỉu.”
“Người  là cô nương   lừa cưới, đòi bồi thường cũng là đúng, giờ chuyện  lùm xùm lên, cô nương đó còn gả  thế nào  nữa."
"Hôm đó chẳng  Ngô Tú Tú  là  viên phòng ?"
Bạch Đào Đào  , Trịnh La Thị cũng  hiểu, : 
"Cô    ? Vừa    họ  đến việc , chỉ  họ đòi nhà họ Trần bồi thường mười lượng bạc, dù  cũng là cô nương   họ lừa cưới."
"Nhà họ Ngô đến  nhiều   ạ?" 
Bạch Đào Đào đổi chủ đề.
Trịnh La thị gật đầu: 
"Rất nhiều,  cả tộc trưởng và đại ca của cô nương đó, cái  thi đậu tú tài ý."
Nói xong, Trần Hữu Nghị từ bếp bước  : 
"Đi thôi, chuyện  cũng  liên quan đến chúng , vẫn nên  xem ,  gì cần cũng  thể  rõ ràng."
Trần Hữu Nghị   , Bạch Đào Đào   lý do gì  , Trịnh La Thị cũng  ngăn cản nữa.
Chỉ cần Trần Hữu Nghị hiểu rõ thì Bạch Đào Đào cũng   gì  lo lắng.
Sau đó, cô giao việc nhà cho Cận mụ mụ, cùng Trần Hữu Nghị và Trịnh La Thị  về phía nhà họ Trần.
Khi đến nhà họ Trần, bên ngoài  thôn dân vây kín.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-123.html.]
Bên trong  trưởng tộc họ Trần, lý trưởng, trưởng tộc họ Ngô và lý trưởng bên .
Thấy Trần Hữu Nghị và Bạch Đào Đào đến,   liền nhường đường.
"Trần Hữu Nghị, ngươi và vợ ngươi đến đây  gì? Đi xem náo nhiệt ?" 
Trần lý trưởng lo lắng chuyện lây sang vợ chồng Trần Hữu Nghị,  thấy họ đến, liền  hiệu bằng ánh mắt bảo họ rời .
“Ở đây  chúng , hai vợ chồng ngươi về lo việc nhà .”
“Về nhanh , chỗ   cần các ngươi.”
Mấy vị tộc trưởng cũng  hiệu cho Trần Hữu Nghị đừng đến góp vui.
Trần Hữu Nghị hiểu ý   nên : 
“Không , chúng  chỉ đến xem, nếu  liên quan đến chúng  thì về,  chuyện thì cũng  chuyện gì xảy .”
“Vậy ngươi và nương tử  sang một bên .” 
Trần lý trưởng   xong, Trần Đức Nghĩa liền  sang họ, chăm chú  Trần Hữu Nghị hỏi: 
“Hữu Nghị, thái độ của ngươi hiện giờ là thế nào?”
Trần Hữu Nghị  hỏi bất ngờ,  hiểu gì: 
“Hả? Thái độ gì?”
“Ngươi  theo tang môn tinh  và cắt đứt quan hệ với chúng  ?” 
Trần Đức Nghĩa chất vấn.
Nghe , Trần Hữu Nghị càng  hiểu,   khẩy:
“Ngài hỏi thế    khó hiểu? Chẳng  các ngài  đuổi cả nhà   khỏi nhà  ?”
“Chẳng   sự chứng kiến của các vị tộc lão   giấy đoạn tuyệt quan hệ  ? Từ khi các  ký giấy đó thì chúng    còn liên quan gì nữa , đúng ?”
“Đây là nương tử của , mong ông  chuyện cho đàng hoàng.”
Nghe xong lời Trần Hữu Nghị, Trần Đức Nghĩa tức giận giơ cây gậy trong tay định đánh.
Trần Hữu Nghị  còn là  chịu đòn như , khi cây gậy đánh tới,  giơ tay giữ chặt lấy gậy, dù Trần Đức Nghĩa dùng sức thế nào, gậy cũng  động đậy.
“Phản , phản , xưa nay chỉ  cha  cần con,  từng  con  cần cha,  nhận cha.”
“Dù chúng   cần ngươi, thì ngươi cũng  thể  đổi việc ngươi là con của , là  nuôi ngươi lớn khôn.”
“Ha ha ha... thật là buồn , các ngươi   cần ,  cần con ,  g.i.ế.c con , đuổi vợ chồng con cái   khỏi nhà, cắt đứt quan hệ sạch sẽ.”
“Giờ  trách chúng   quan tâm các ngươi, đúng là trò  lớn. Nói , ngươi  thấy buồn  ? Các ngươi đuổi chúng   khỏi nhà, cắt đứt quan hệ, chúng  còn  quỳ lạy hiếu thuận với các ngươi ?”