Trần Hữu Nghị gật đầu: 
“Hiểu , yên tâm . Nếu  nhận  điều khác biệt của nàng,  cũng  dám kể chuyện của .”
“Về chuyện của nàng, đợi khi nào nàng sẵn sàng  thì hãy . Mọi bí mật giữa chúng ,  sẽ giữ kín.”
Nói xong, Trần Hữu Nghị nghĩ đến hai vị mụ mụ trong nhà, hỏi: 
“Còn Cận mụ mụ và Đàn mụ mụ thì ? Họ   chuyện của nàng ? Ta thấy nàng  một  việc, dùng một  thứ mà  né tránh họ.”
Bạch Đào Đào  xong  : 
“Họ đều là  của , bao gồm cả Nghiêm thúc và Viên thúc.”
Trần Hữu Nghị  xong dường như  hiểu  điều gì đó, nên   thêm gì nữa.
“Giờ vẫn còn sớm, nàng  ngủ cùng Uyển Uyển một chút ? Cơm tối xong  sẽ gọi nàng.”
“Được.” 
Bạch Đào Đào đáp,  ngáp một cái.
Trần Hữu Nghị xoay  rời , tiện tay đóng cửa phòng .
Đóng cửa , Trần Hữu Nghị  ngoài cửa,  vội , mà  cửa một cách xuất thần.
Thực      cô  là ai, vì  từng lời , hành động đều giống sư  của . 
 cô   ,   lúc cho  .
Nếu ,  chỉ còn cách tự  tìm kiếm câu trả lời.
Dù câu trả lời là gì,  cũng  rõ ràng, đó là trách nhiệm với cô và cũng là trách nhiệm với chính .
Nếu cô  thực sự là sư  của , thì kiếp   sẽ bù đắp những nuối tiếc của kiếp .
Nếu  , như  , nếu  thể  về,  chỉ  thể thử buông bỏ từ từ,  thể coi cô  như hình bóng của sư , vì như  là  công bằng cho cả hai.
Thu hồi suy nghĩ,    nhà,  chợt nhận thấy thời tiết  âm u suốt hai tháng nay giờ bắt đầu rơi tuyết nhẹ.
“Cuối cùng cũng  tuyết,   năm nay thời tiết  mưa . Nếu  mưa, sang năm   .” 
Trịnh La Thị  tới,  thấy Trần Hữu Nghị,    .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-128.html.]
Đến  nhà, bà nhỏ giọng hỏi Trần Hữu Nghị:
 “Nương tử ngươi nghỉ ?”
Trần Hữu Nghị gật đầu.
Trịnh La Thị  tiếp: 
“Ngươi   , bảo ngươi đừng đến đó,  tự  chịu bực tức,   chứ?”
Trần Hữu Nghị lắc đầu đáp: 
“Không  ạ. Đến đó chắc chắn  đến, nếu  họ sẽ nghĩ cách lợi dụng  và vợ . Để  nhà họ Ngô  thái độ của chúng , cũng để bên   thái độ của chúng .”
Nếu  , chẳng lẽ để  nhà họ Ngô hỏi chuyện thôn dân  mặt nhị phòng nhà họ Trần ? 
Vậy nên  nhất là họ tự đến thể hiện rõ lập trường. Họ và nhị phòng nhà họ Trần  còn quan hệ gì,  dính dáng gì nữa.
“ , ngươi đến đó, nhà họ Trần  còn cớ gì nữa. Họ đành   thư hòa ly và giấy chứng nhận trong sạch, trả  danh dự cho cô nương , bồi thường cho nhà họ Ngô ba lượng bạc, nhà họ Ngô mới   to chuyện. Nếu  chẳng  sẽ còn ầm ĩ đến bao giờ.” 
Trịnh La Thị  xong  nhắc nhở:
“, tối nay các ngươi vẫn  cẩn thận, nếu bên đó tỉnh , chắc chắn sẽ đến gây rối. Nghe  cha của Hữu Tài   thả về, vốn định ngày mai cả nhà dẫn Hữu Tài   mắt, chuẩn  đón dâu về,  ngờ  kịp   xảy  chuyện .”
Sau khi Ngô Tú Tú về nhà  đẻ, nhà họ Trần  nghĩ rằng cô sẽ về mách cha , tưởng rằng cô tự về  mắt, nên mấy ngày qua  gấp gáp, thấy Trần Đức Nghĩa về nên càng  để tâm.
Ngô Tú Tú về nhà  rõ chuyện với gia đình, gia đình dĩ nhiên  về phía con gái.
Nhà họ Ngô ban đầu định ngay ngày hôm đó đến hỏi cho  nhẽ, nhưng  khi bàn bạc với tộc lão, thấy trời  muộn, nên đợi đại ca của Ngô Tú Tú về,   đỗ tú tài  cùng, nhà họ Trần cũng  dám  gì.
Vì , chuyện Ngô Tú Tú đòi hòa ly mới kéo dài đến hôm nay.
Nghĩ đến thái độ bên ,  khi  thẳng thắn với Bạch Đào Đào, Trần Hữu Nghị  còn áp lực gì nữa,  : 
“Không  ạ, nếu cả nhà họ    đại lao để ăn Tết, thì cứ để họ  loạn.”
“Được , ngươi tự  là , ngươi và nương tử ngươi đều  dễ dàng,   cứ sống  với  là .”
Dù Trịnh La Thị ở cuối thôn, nhưng chuyện của Trần Hữu Nghị  đây bà cũng  phần nào.
Trần Hữu Nghị  đây khổ sở thế nào, thôn dân ai cũng , hầu như ai cũng từng cứu tế cho .
Cho nên khi hôm nay Trần Hữu Nghị quyết liệt tuyệt tình thì    hề cảm thấy   đúng.
Huống chi  khi Trần Hữu Nghị    mấy tháng, nhà bên đó đối xử với thê nhi của  thế nào   đều  cả.