từ phong cách hành động của cô thì chắc chắn   là sát thủ.
Vậy thì chỉ còn hai khả năng, nếu cô cũng là quân nhân...
Bất chợt Trần Hữu Nghị cảm thấy căng thẳng  .
"Chàng cần lương thực ?" 
Bạch Đào Đào  từ ngoài , thấy bóng dáng Trần Hữu Nghị  ngoài cửa, im lặng  động đậy, cô đặt con nhỏ xuống, khoác thêm áo choàng và bước .
Cô  ngờ   chìm đắm trong suy nghĩ đến mức  cô  giật .
"Xin ,   nhà  cách âm kém mà, nên    cố ý  lén ."
Tất nhiên, mặc dù nhà cách âm kém, nhưng họ ở cuối thôn, nhà La bà bà bên cạnh còn cách một đoạn, họ  chuyện ở sân , bên    thấy , trừ khi hét lớn.
"Không . Đã  hết với nàng chuyện của   nên   định giấu diếm gì nữa."
"Vào trong nhà  tiếp , ngoài  lạnh." 
Bạch Đào Đào     nhà.
Trần Hữu Nghị theo ,  nhà đóng cửa , cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
Anh từ từ giải thích: 
"Hắn  c.h.ế.t để cứu Trấn Nam Vương, nhờ công lao đó,  ở  bên Trấn Nam Vương  việc,  đó lập nhiều công lao,  trở thành thượng tướng quân bên cạnh Trấn Nam Vương."
Nghe Trần Hữu Nghị kể, Bạch Đào Đào tỏ  thấu hiểu. 
Khi  cô đoán  xuyên  là Trấn Nam Vương,  ngờ  là Trần Hữu Nghị bên cạnh Trấn Nam Vương, giờ thì  chuyện ở nhà cô đều  thể lý giải.
Còn  trở về hẳn là để xác nhận  phận của cô, nhưng giờ cô  thẳng thắn, nên  cần  lo lắng nữa.
"Chàng cần bao nhiêu lương thực, năm nay  thu mua khá nhiều,  thể cung cấp cho ."
Trần Hữu Nghị   ngóng từ khi ở đây nên  Bạch Đào Đào thu mua lương thực, nhưng cụ thể cô thu mua bao nhiêu thì   rõ.
Chắc cũng  nhiều.
"Nàng  bao nhiêu,  cần bấy nhiêu,  trả tiền."
Bạch Đào Đào  , mở to mắt  , hỏi: 
"Chàng  chắc là   bao nhiêu lấy bấy nhiêu ?"
Trần Hữu Nghị gật đầu chắc nịch.
Bạch Đào Đào giơ hai ngón tay lên, Trần Hữu Nghị thấy  : 
"Không vấn đề gì, hai mươi vạn cân,  lấy hết. Dù  đủ, thì   thể nghĩ cách khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-131.html.]
"Hai trăm vạn cân, trở lên." 
Bạch Đào Đào .
Nghe  lượng đó, Trần Hữu Nghị sửng sốt, mất một lúc mới phản ứng, tưởng   nhầm: 
"Bao nhiêu!?"
"Hai trăm vạn cân, trở lên!"
"Nàng thu mua nhiều lương thực như   gì?" 
Trần Hữu Nghị vẫn  dám tin.
Bạch Đào Đào giải thích: 
"Chàng  để ý thấy từ khi công xưởng của  mở, mỗi  thương đội đến lấy hàng đều  bao giờ đến tay  ?”
“Họ mang về đôi khi là lạc, đôi khi là lương thực. Vì  thu mua  nhiều lương thực như  cũng   gì lạ."
", nàng thu mua nhiều lương thực như  để  gì?"
Bạch Đào Đào : 
"Kiếm tiền chứ gì nữa. Nhìn  kìa, đời  chắc   tiểu thuyết mạng, thiên tai  thể thiếu lương thực, vật tư các loại.”
“Cả năm nay   mưa, tuyết rơi nhưng nếu  xuân   mưa, thì chút tuyết  tan thành nước cũng  đủ cho dân cày cấy."
"Một khi mùa xuân  thể gieo trồng, lương thực sẽ khan hiếm,   lương thực thì  thể bán , tất nhiên,    thương nhân vô lương tâm, sẽ bán theo giá thị trường."
Trần Hữu Nghị  Bạch Đào Đào, :
"Chắc  đơn giản như  đúng ?"
Kiếm tiền   thể thu mua khắp nơi,   bán ,  tăng giá, thương đội cũng   của , họ cũng cần kiếm tiền, hai đầu   như    kiếm  tiền mà  lỗ?
Bạch Đào Đào cũng  giấu diếm: 
Nói  lý do,  ngờ rằng nam nhân    tin chút nào, Bạch Đào Đào  Trần Hữu Nghị  chằm chằm đến mức cảm thấy  chút  hổ.
Biết rằng nếu    một lý do thuyết phục, chắc chắn  sẽ  tin. 
Dù gì thì mấy triệu cân lương thực cũng   con  nhỏ, cũng   là dự án kiếm tiền thông thường.
“Được , ai bảo   đôi mắt tinh tường, thôi thì,     thấu ,  cũng  giấu nữa.”
“Thực  lương thực  là để dự trữ cho quốc gia. Biên cương chiến loạn, phương Bắc  tuyết tai, phương Nam  hạn hán, sang năm tình hình lương thực chắc chắn sẽ căng thẳng.”
“Nếu biên cương   lương thực hỗ trợ, nếu  giữ  biên cương thì cả nước sẽ gặp nguy. Ta vất vả lắm mới bắt đầu  ăn kiếm  chút tiền,  thể để  thêm một cuộc đại nạn nữa.”
“Vả  trong tay  cũng  chút bạc, nên nhân cơ hội  nhờ các thương đội giúp thu mua lương thực khắp nơi. Dù  thì tài nguyên   dùng thì phí.”