"Được ,   đợi , đợi  sẵn sàng . Mặc dù    là sư , là  mà  thích, nhưng bây giờ   thể chấp nhận  ngay lập tức,  cần thời gian,  ?"
Nghe cô   thích , tim Trần Hữu Nghị đập nhanh hơn,  yêu chiều vuốt tóc cô và nhẹ nhàng hôn lên trán.
"Được,  sẽ đợi nàng. Dù bao lâu  cũng đợi."
Hai  im lặng, chỉ ôm ,   ôm  bao lâu, Bạch Đào Đào cảm thấy mỏi chân mới khẽ động đậy: 
"Hay là chúng   ăn sáng  ? Ôm thế   thể no bụng ."
"Được." 
Trần Hữu Nghị đáp,  mới buông cô .
Hai  cùng trở về phòng ăn sáng.
Nhìn bàn ăn đầy ắp thức ăn, Trần Hữu Nghị ăn  ít.
Không còn cách nào khác, miếng thịt sắp  miệng   ăn , đành ăn thứ khác để bù .
"Tối qua, những  xuất hiện ở xưởng và những kẻ  bắt  đều là cùng một bọn  ?" 
Bạch Đào Đào  ăn bánh bao sữa  hỏi.
"Ừ." 
Trần Hữu Nghị gật đầu đáp.
"Vậy    bọn chúng là ai ?"
"Người của Thượng gia ở Kinh thành." 
Chưa đợi Bạch Đào Đào hỏi, Trần Hữu Nghị tiếp tục: 
"Thượng gia luôn tìm cơ hội tạo phản. Nhiều năm qua, bọn chúng  cử  ít   khắp nơi thu mua lương thảo, nuôi dưỡng  ít binh lính.”
“Năm nay, Thượng gia lợi dụng loạn lạc ở biên cương phía nam và phía bắc, cùng với thiên tai liên miên ở cả hai phía, dự định cuối năm khởi binh tạo phản.”
“ tất cả kế hoạch của bọn chúng đều  nàng phá vỡ ."
Nghe đến đây, Bạch Đào Đào ngạc nhiên.
"Bị  phá vỡ á?"
Trần Hữu Nghị nhắc nhở: 
"Có lẽ đó là định mệnh. Nàng lo lắng tình hình thiên tai trở nên nghiêm trọng, nên  bảo  dân dự trữ lương thực,  hợp tác với nhiều thương đội lớn thu mua lương thực ở khắp nơi.”
“Phần lớn lương thực bán  đều  tay nàng. Còn  một phần  giữ  tại các thương gia để bán lẻ. Thượng gia thu mua lương thực  thành công, chỉ thu  một phần nhỏ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-150.html.]
"Và còn..." 
Trần Hữu Nghị ngừng  một chút   tiếp: 
"Còn chuyện kho lương của nhà Giác  mất trộm. Lương thực của nhà Giác vốn chuẩn  cho quân Thượng gia. Khi kho lương của nhà Giác  trộm sạch, quân Thượng gia lâm  cảnh thiếu thốn lương thực.”
“Kế hoạch thu mua lương thực thất bại, Thượng gia buộc  trì hoãn kế hoạch tạo phản."
Cuối cùng Bạch Đào Đào cũng hiểu .
"Vậy nên Thượng gia mới phái sát thủ đến cướp lương thực của ,  đó bắt cóc  và Uyển Uyển để uy h.i.ế.p .”
“Nếu  sự giúp đỡ của  và lương thực của , Thượng gia sẽ nắm chắc phần thắng trong việc tạo phản. Dù , hiện  đang là cánh tay  của Trấn Nam Vương."
Trần Hữu Nghị gật đầu:
" ." 
Rồi   Bạch Đào Đào với ánh mắt đầy tự hào.
" là sư  của ."
Bị  chằm chằm, Bạch Đào Đào ngượng ngùng, vội uống một ngụm cháo để bình tĩnh .
"Thượng gia  tạo phản, chắc hẳn hoàng thượng cũng . Tại   trực tiếp xử lý?"
Trần Hữu Nghị: "Chuyện    một sớm một chiều. Hoàng thượng bệnh nặng, Trấn Nam Vương về Kinh, biên cương phía nam và phía bắc đều  quân địch dòm ngó.”
“Mối quan hệ của Thượng gia trong Kinh thành  phức tạp,  thể dọn dẹp trong một thời gian ngắn.”
“Đợi tình hình biên cương  định, sẽ đến lượt Thượng gia. Nên thời gian  nàng và Uyển Uyển  cẩn thận, Thượng gia chắc chắn sẽ  dễ dàng từ bỏ."
Bạch Đào Đào: "Hoàng thượng bệnh nặng, Trấn Nam Vương về Kinh,  còn biên cương,    trở  ?"
Trần Hữu Nghị gật đầu: "Ừ,  khi quân địch phát hiện Trấn Nam Vương về Kinh,   trở  Nam Quan.”
“Lần  về, nhiệm vụ ban đầu là nhân dịp nàng sinh con để theo dõi động tĩnh của nhà họ Giác và giải quyết vấn đề lương thực, bông vải.”
“Nhờ  nàng,  việc   giải quyết, lẽ    trở  Nam Quan  Tết, nhưng do   Thượng gia  ý định tấn công nàng và Uyển Uyển nên mới trì hoãn đến bây giờ."
Bạch Đào Đào: "Vậy khi nào  ?"
"Ngày mai  là mùng Một, đợi đến mùng Hai,  sẽ cùng nàng và Uyển Uyển về thăm nhạc phụ nhạc mẫu, tối mùng Hai lên đường. Từ đây đến Nam Quan  mất nhiều thời gian nếu  nhanh."
Nghe , Bạch Đào Đào lập tức nghiêm mặt.
"Bảo vệ quốc gia là chuyện lớn. Chàng là cánh tay  của Trấn Nam Vương, tướng quân  đầu, Trấn Nam Vương  tin tưởng ,   thể vì đón Tết với vợ con mà bỏ bê biên cương. Nếu quân địch tấn công thì ?"
Thấy Bạch Đào Đào giận, Trần Hữu Nghị  , vội : 
"Biết ngay nàng sẽ   mà. Đừng lo, ăn xong bữa tối  sẽ lên đường. Có nước mới  nhà, bảo vệ quốc gia mới bảo vệ  gia đình nhỏ của chúng , nên nàng yên tâm,  hiểu rõ điều .”