Trần Hữu Kim vội vàng lắc đầu, phủ nhận: 
“Không, , ,  ,   thể…”
Bạch Đào Đào : “Tại   ?”
“Ngươi hiện đang dẫn đội đào giếng  . Đây  là giếng thứ ba các ngươi đào, kinh nghiệm cũng đủ ,    . Ta  đưa  giá vì lo ngại các ngươi đưa giá quá thấp.”
“Ngoài , khi ký khế ước, nhận tiền đặt cọc, nhớ ghi rõ  tiền  khế ước, như  mới an . Sau   sẽ soạn một mẫu khế ước, các ngươi cứ theo đó mà .”
“Sau đó,  tìm hai vị lão thái thái ký  khế ước mới. Khế ước hiện tại chỉ ghi tiền đặt cọc,  ghi tổng  tiền, đến lúc thanh toán các ngươi  thể  thiệt.”
Cuối cùng Trần Hữu Kim nghĩ kỹ, đành chấp nhận: 
“Vậy…  sẽ thử.”
Bạch Đào Đào trả  khế ước cho Trần Hữu Kim: 
“Hãy tin tưởng  bản , ngươi  thể  , tất cả các ngươi đều  thể  .”
Tào công đầu : 
"Mọi việc đều  khởi đầu, các ngươi   kinh nghiệm , lo lắng gì nữa. Ta  tin tưởng các ngươi."
Trần Hữu Kim  khen ngợi đến đỏ mặt, gãi gãi đầu   ngớ ngẩn: 
"Ha ha... ha ha ha..."
Cười một lát, đột nhiên nhớ  một chuyện,  vội : 
" , nương tử của Hữu Nghị, giếng  của ngươi chúng   thể nhận tiền."
Bạch Đào Đào  chút dở  dở ,  Trần Hữu Kim  cảm ơn  nên mới  . 
Cô kiên nhẫn nhắc nhở: 
"Ngươi  nhận tiền của , thì lấy gì mua vật liệu? Một cái giếng tốn  ít tiền vật liệu, ngươi tự  rõ mà.”
“Sau  đào giếng cho hai vị lão thái thái, ngươi lấy gì mua vật liệu? Công nhân  việc vất vả gần nửa tháng, ngươi lấy gì trả tiền công?"
"Hiện tại  tiền  trả cho giếng ,  thể dùng  vốn khởi đầu cho đội đào giếng của các ngươi. Và   đừng dại dột mà  tính toán, mở miệng là  cần mấy chục lượng."
"Hơn nữa,  khi  thành công trình, nhất định  thu đủ tiền, đừng để họ nợ, càng   mềm lòng. Phải thiết lập quy củ cho đội đào giếng.”
“Nếu , nợ càng nhiều, thu càng khó, ngươi sẽ  bỏ tiền túi bù . Công trình càng lớn, chi phí càng nhiều,   vì chút tiền mà tiện lợi cho  khác."
"Điểm ,  sẽ giúp ngươi soạn thảo  khế ước, công trình  thành, trong ba ngày  thanh toán đầy đủ, nếu  sẽ thu tiền vi phạm khế ước mỗi ngày."
Mặc dù Bạch Đào Đào  từng  công trình, nhưng cô hiểu rõ nỗi khổ của việc  công trình.
Không hiểm gặp các tin tức về việc công trình  xong mà  nhận  tiền công, đầu thầu bỏ trốn,...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-189.html.]
Công trình  thu  tiền, công nhân   gì ăn.
Vì thế, Bạch Đào Đào   đội đào giếng do Trần Hữu Kim dẫn dắt gặp  vấn đề .
Không  quy củ,  thành khuôn phép.
Có những việc tuyệt đối  thể nhân nhượng.
Bây giờ xưởng của cô  thiết lập quy củ  định, cô  nợ tiền ai, công nhân cũng  nợ tiền công, ai cũng  nợ ai là  nhất.
Trần Hữu Kim  Bạch Đào Đào dạy dỗ về kinh doanh, liên tục gật đầu.
Công việc đào giếng tiến triển thuận lợi, Bạch Đào Đào kiểm tra sức khỏe ba  tẩu tẩu,   vấn đề gì, cô chuẩn   về thôn.
Trước khi , Tam tẩu kéo tay Bạch Đào Đào, chờ Đại tẩu và Nhị tẩu  khuất mới nhỏ giọng : 
"Đào, cái ... ... xưởng của  còn thiếu  ?"
Bạch Đào Đào  Tam tẩu của : 
"Sao ?"
Chu Tiểu Mỹ ngập ngừng: 
"Không...   gì, chỉ là... chỉ là  hỏi  thôi."
Bạch Đào Đào : 
"Tam tẩu   chỉ hỏi ,  chuyện gì cứ , chúng     ngoài."
Chu Tiểu Mỹ suy nghĩ một lát, lấy dũng khí : 
"Là... là ca ca của . Năm ngoái chúng  dọn về huyện,  ăn cũng , nhưng nhà    , nhiều  thế ,  cần thêm  nữa."
"Vả , nếu  để ca ca đến,  ca ca của Đại tẩu và Nhị tẩu  ?”
“Muội  đấy, ca ca của    gặp , là  thành thật, nếu   cũng  nhờ .”
“ nếu  thấy khó khăn thì cũng  , coi như hôm nay   hỏi."
Bạch Đào Đào  : 
"Không , ca ca của tẩu   gặp vài ,  thật thà,  ngươi bảo   đến xưởng tìm Đàn mụ mụ thử việc.”
“       xem    thích hợp với công việc của xưởng .”
“Tẩu  đấy, khi xưởng mới mở  mang bầu, nên  việc đều do Đàn mụ mụ quản lý,  chỉ là  phụ trách."
Chu Tiểu Mỹ   vui vẻ : 
"Được. Ta bảo   mai đến xem thử. Ta , nếu     , cũng  thể ép buộc.  còn ca ca của Đại tẩu và Nhị tẩu..."