Trần Đại Nha   đầu đứa trẻ  , sợ rằng nếu  cố gắng sẽ  con ngạt thở, lập tức hét lớn: 
“A a a...”
Sau khi Trần Đại Nha hét xong, giọng của Bạch Đào Đào  vang lên: 
“Ra .”
Nói , Bạch Đào Đào nhanh chóng giúp xử lý một loạt các việc tiếp theo.
“Đại tỷ, đứa đầu tiên là một  bé, chúc mừng chúc mừng, để xem đứa thứ hai   là bé gái , nếu đúng thì một trai một gái là  hảo.”
Bạch Đào Đào    xử lý công việc trong tay.
Rất nhanh  đó, tiếng  của đứa trẻ vang lên.
Trần Đại Nha  sinh xong đứa đầu tiên, lúc  chỉ  nghỉ ngơi một chút để lấy  , chuẩn  cho việc sinh đứa thứ hai.
  kịp thở dốc hai , Trần Đại Nha  cảm thấy  , bèn hít một  sâu  bắt đầu dồn sức.
 vì  mới sinh xong đứa đầu tiên, sức lực  cạn kiệt, dù  hét lớn cũng cảm thấy  còn sức, Trần Đại Nha chỉ cảm thấy rằng nếu tiếp tục cố gắng,  sẽ đau đớn đến ngất .
Trần Đại Nha lo lắng, nước mắt rơi như mưa, giọng  cũng trở nên run rẩy và khàn khàn:
“Ta cảm thấy  sắp  chịu nổi nữa , tiểu  giúp .”
Lời  dứt, Trần Đại Nha  ngất xỉu.
Bạch Đào Đào thấy , nhanh chóng đưa đứa trẻ  xử lý xong cho Bạch Chu Thị để tắm rửa,  lập tức kiểm tra tình trạng của Trần Đại Nha.
Nhân lúc Bạch Chu Thị  để ý, cô nhét một miếng sâm  miệng Trần Đại Nha, nhanh chóng lấy kim bạc châm  các huyệt đạo.
May mắn ,  vài  châm cứu, Trần Đại Nha  tỉnh .
“Đại tỷ, trong bụng còn một đứa nữa  , tỷ  thể bỏ cuộc,  tin  chính .”
“Canh sâm  xong .” 
Ngoài cửa, Vương Tiểu Hoa hô lên.
Bạch Đào Đào: “Mau mang  đây.”
Vương Tiểu Hoa mang canh sâm , để Trần Đại Nha nhanh chóng uống hết nhằm hồi phục thể lực,  thể để chậm trễ.
Trần Đại Nha mở miệng, phát hiện trong miệng còn một miếng sâm,  đó là do tam   đưa cho, nước mắt nàng tuôn rơi  ngừng.
Vì     lo lắng, Trần Đại Nha uống cạn chén canh sâm.
Sau khi uống hết chén canh, nàng thực sự cảm thấy sức lực  hồi phục đáng kể.
Lần , Trần Đại Nha  la hét nữa, nàng cắn chặt miếng sâm trong miệng, tay nắm chặt ga giường, bắt đầu hít thở sâu và dùng sức.
Vì con, tất cả vì con, nàng dù  mất mạng cũng  cố gắng để sinh con  một cách thuận lợi.
Nàng  c.h.ế.t cũng  , nhưng nhất định  để con gặp nguy hiểm.
“Đầu  .” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-243.html.]
Tiếng của Bạch Đào Đào  vang lên, Trần Đại Nha  hét lên một tiếng: 
“A...” 
Và chỉ trong một  thở, đứa trẻ   đời, nhưng Trần Đại Nha cũng lập tức ngất .
Đứa trẻ sinh  thuận lợi,   hiện tượng xuất huyết, chỉ là do mệt mỏi và đau đớn nên Trần Đại Nha ngất , Bạch Đào Đào cũng  quá lo lắng.
Cô cẩn thận xử lý các công việc tiếp theo.
Chẳng mấy chốc, tiếng  trong trẻo của đứa trẻ  vang lên.
Bạch Đào Đào  đứa bé đang  lớn trong tay,  : 
“Cô bé , còn  to hơn cả ca ca.”
Bạch Chu Thị đang mặc quần áo cho  trai,  Bạch Đào Đào  , liền vui mừng: 
“Là một cô bé thật ? Đại Nha thật là may mắn. Lần  sinh  cả con trai lẫn con gái.”
Bạch Đào Đào: “ , nửa đời  chịu khổ, mong rằng nửa đời  sẽ sớm  hưởng phúc.”
“Nương, đặt ca ca cạnh đại tỷ,   tắm rửa cho tiểu  , để con xem tình trạng của đại tỷ.”
Bạch Đào Đào   trao đứa bé thứ hai cho Bạch Chu Thị.
Cô ôm đứa bé lớn, đặt cạnh Trần Đại Nha, bắt mạch cho nàng, xác định đại tỷ  , cô mới yên tâm.
 quần áo   đại tỷ và ga giường đều ướt đẫm mồ hôi và dính bẩn,   ngay.
“Để con gọi tỷ phu  giúp  quần áo và ga giường cho đại tỷ.” 
Bạch Đào Đào .
Bạch Chu Thị vội ngăn : 
“Đợi . Để nương ,  thể để nam nhân  thấy cảnh , bẩn thỉu lắm.”
Bạch Đào Đào nghĩ một lúc, dù thấy rằng sinh con là một việc qua cửa tử,  những điều đàn ông nên , nhưng    đàn ông nào cũng  chê.
Nếu  đàn ông thương vợ, dù   thấy, chỉ  cũng đủ để   yêu thương vợ  nhiều hơn. 
 nếu chê, thì  thấy chỉ càng ghê tởm hơn.
Vì  cô quyết định  lời , để họ  giúp.
“Vâng,  con sẽ bảo tỷ phu chuẩn  nước.” 
Nói , Bạch Đào Đào bước  ngoài:
“Chúc mừng tỷ phu, đủ nếp đủ tẻ .”
Lý Cẩu   đủ nếp đủ tẻ, dù  vui mừng, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía trong phòng, lo lắng hỏi: 
“Vậy Đại Nha thế nào ? Đại Nha   ? Vừa nãy   nàng la hét, giọng cũng khàn ,  giờ  im lặng thế .”