Bạch Chu Thị: “Ta   , sớm nên hỏi ý kiến Tiểu Đào, các con  , mấy ngày nay   là lo lắng vô ích .”
“Các con còn lo lắng đến mất ngủ. Nói cho con , tháng cữ    ,  lời nương, con mấy ngày   mệt mỏi nhiều,  thêm một tháng cữ nữa, kiêng cho ,    để  bệnh, lớn tuổi  sẽ khổ sở.”
Vương Tiểu Hoa yên lòng,  đáp:
“Vâng, ,  lời nương,  thêm một tháng cữ.”
Bạch Chu Thị: “Thế còn  mau về phòng  nghỉ.”
Vương Tiểu Hoa lè lưỡi với Bạch Đào Đào, vội vàng về phòng  nghỉ.
Bạch Đào Đào Bạch Chu Thị cách cho bé uống sữa bột ở ngoài sân dạy.
“Nương, nếu  quyết định cai sữa cho Miên Miên, thì cứ mỗi một canh giờ rưỡi  cho bé uống một ,  cần uống nhiều quá,  bình pha lê   khắc vạch đo…”
“Chỉ cần đúng giờ cho Miên Miên uống no, bé sẽ   quấy, như  nhị tẩu cũng  thể nghỉ ngơi, tháng cữ mới  .”
Bạch Chu Thị gật đầu: 
“Được,   sẽ theo cách của con mà cho Miên Miên uống sữa. Con xem, bé uống no  ngủ ngon lành.”
Bạch Đào Đào: “Nương nhớ là  khi cho bé uống sữa thì đặt bé lên vai và vỗ nhẹ lưng, gọi là vỗ ợ , khi bé ợ  thì nhẹ nhàng đặt xuống giường, đầu  nghiêng một chút là .”
Trước đây khi nhị tẩu mới sinh bé, Bạch Đào Đào  nhắc nhở Bạch Chu Thị, nhưng lúc đó  thực hành.
Giờ cai sữa, cô tiện thể dạy  một  nữa.
Bạch Chu Thị ghi nhớ hết.
Lúc  Bạch Đào Đào mới nhận  đại tẩu và tam tẩu đều   ở nhà: 
“Đại tẩu và tam tẩu  ạ?”
Bạch Chu Thị: “Sáng nay họ   về thôn xem nhà mới xây thế nào . Chúng  cũng   thời gian về, nên để cha con lo xong buổi sáng dẫn họ về xem.”
Bạch Đào Đào: “Mới động thổ  nửa tháng, nhiều nhất là mới xây xong móng, ít nhất  nửa tháng nữa mới thành hình, thợ của thợ cả Tào đều là thợ nổi tiếng,   ở nhà cũng  cần lo lắng.”
Bạch Chu Thị: “ cũng  thỉnh thoảng về xem, nếu  gì cần chuẩn  cũng dễ. Con ở  ăn cơm trưa ?” 
Bạch Đào Đào: “Không ạ, nhà còn nhiều việc, giờ dưa hấu chín hết , đang thu hoạch, con mang mấy quả qua đây, ăn  ướp lạnh trong giếng ăn mới ngon.”
“Nhị tẩu đang tháng cữ   ăn. Đợi hết tháng, con sẽ để  cho tẩu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-250.html.]
Nói xong, Bạch Đào Đào đưa thư từ đại ca và tam ca về cho Bạch Chu Thị,    chợ mua đồ dùng hàng ngày, tiện thể đón Trần Hữu Sinh ở thư viện,  trở về nhà.
“Tam ca của   thư về  bên đó  , đại ca cũng  ,  Tết năm nay  thể về cùng Hữu Nghị.” 
Trên đường, Bạch Đào Đào kể  một  chuyện trong thư của Trần Hữu Nghị cho Trần Hữu Sinh . 
Thấy   lo lắng về kỳ thi, Bạch Đào Đào  nhắc đến chuyện thi cử.
Quả nhiên, Trần Hữu Sinh   đại ca năm nay cũng  thể về, khuôn mặt liền tươi : 
“Thật ạ? Năm nay đại ca cũng về ăn Tết ạ!”
Bạch Đào Đào: “Thật đấy, đến lúc đó cả nhà chúng   thể cùng  ăn bữa cơm đoàn viên.”
Trần Hữu Sinh: “Chuyện   đấy.”
Bạch Đào Đào: “Rồi chơi một ván bài.”
Trần Hữu Sinh: “Chuyện  cũng .”
Bạch Đào Đào: “Năm ngoái đại ca  về, năm nay về còn thăng quan, đến lúc đó chúng  hợp tác, thắng thêm bạc từ đại ca,  chúng   tửu lâu ăn một bữa.”
Trần Hữu Sinh: “Đi ăn ở tửu lâu thì chi bằng thuê họa sư về vẽ một bức tranh gia đình.”
Bạch Đào Đào: “Ý kiến  đấy.   ăn tửu lâu thì vẫn  ,  vẽ cũng  mệt mà.”
Cuối cùng Trần Hữu Sinh cũng bỏ qua những lo lắng về kỳ thi, vui vẻ bàn chuyện ăn Tết với Bạch Đào Đào.
Thật  còn năm tháng rưỡi nữa mới đến Tết, thời gian  dài cũng  ngắn.
Khi về đến thôn, Bạch Đào Đào kéo Trần Hữu Sinh cùng  việc  ruộng.
Giữa tháng sáu, lúa mùa của cô cũng  gieo mạ sớm.
Trần Hữu Sinh dù là thư sinh, nhưng cũng  thành thạo việc  ruộng.
Cậu giúp Bạch Đào Đào chia ruộng.
Bạch Đào Đào và  mỗi  một luống, hai  thi đua, Trần Hữu Sinh bận rộn  ngừng.
 dù Trần Hữu Sinh   việc nhà nông, vì lâu nay  học ít ,  đầu  Bạch Đào Đào kéo   việc, đến tối ăn cơm xong liền lăn  ngủ,  còn thời gian nghĩ đến kỳ thi.
Ngày hôm ,    Bạch Đào Đào kéo  tưới nước cho cây chè  đồi.
Khi   đỉnh đồi,  thấy đồi chè bát ngát, Trần Hữu Sinh bỗng cảm thấy vô cùng thoải mái.