"Các  cũng  Hữu Sinh là con của đại ca ,   con ,   đỗ tú tài      là đỗ ngay , mà đỗ tú tài cũng   nghĩ đến chúng ? Các   lợi nên  vui.  con là của , xóa   là việc của chúng ."
Trần Lưu Thị  thể   những lời , hàng xóm  còn ngạc nhiên gì nữa. 
Người  thể  coi trọng nhi tử của ,  mất nhi tử   hại tôn tử thì  gì  thể  ,  gì  thể ?
Dù Trần Lưu Thị   nhiều chữ, nhưng lợi ích thì bà  tính toán  rõ ràng, nếu  cũng  đến nỗi  tay với tử tôn   đời.
 bà  chỉ tính toán lợi ích  mắt.
"Trước đây chúng  chỉ  Hữu Nghị ở nhà   coi trọng, nhưng  ngờ bà   coi trọng  đến ."
"Hữu Nghị , thật là  khổ. May mà cưới  thê tử ."
" ..."
"Đức Nghĩa, ngươi cũng nghĩ  ?" 
Trần Đức Phúc    , chỉ hy vọng      thất vọng.
  Trần Đức Phúc, Trần Đức Nghĩa đầy oán hận. 
Năm đó đại nhi tử gặp nạn, lão  mượn tiền cứu mạng mà đại ca  cho mượn, nếu  Hữu Tài cũng   như .
"Cứ  theo lời nương của Hữu Tài , phân gia là  thể, cứ xóa tên Hữu Nghị khỏi gia phả,   hai  họ  còn liên quan gì đến Trần gia nữa."
Để ngăn Bạch Đào Đào  báo quan, đây  là nhượng bộ lớn nhất của họ .
Nghe lời của  , Trần Đức Phúc rơi nước mắt, nhưng lão vốn ít , cuối cùng chỉ  đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân.
Lão cũng  em trai oán giận .
Khi Hữu Tài gặp nạn, nhà lão  sửa sang nhà cho tiểu nhi tử, chỉ  một trăm văn cuối cùng nhưng lão  hề do dự mà đưa , nhưng    nhận, còn trách lão vô tình.
 lúc đó lão thật sự   tiền, nếu , đều là  nhà,    cho mượn.
Bạch Đào Đào  để ý đến sự đau lòng của đại bá, khi  bố  chồng của nguyên  thuận lợi rơi  bẫy và   việc xóa tên khỏi gia phả, cô nhanh chóng chớp thời cơ để giải quyết.
"Nếu  xóa tên khỏi gia phả, thì tiền trợ cấp  khi Hữu Nghị c.h.ế.t các   trả  cho  và con."
"Ngươi đừng  mơ!" 
Bạch Đào Đào   xong, Trần Lưu Thị lập tức hét lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-5-doan-than.html.]
Bạch Đào Đào  , bình tĩnh .
"Vậy  sẽ báo quan, để quan phủ giúp  đòi  công bằng."
"Báo gì mà báo, phân gia  xóa tên khỏi gia phả   việc của quan phủ, để các vị tộc trưởng đến, họ sẽ quyết định." 
Trần Đức Nghĩa trừng mắt .
"Được thôi.  những thứ thuộc về ,  sẽ  để thiếu một món." 
Bạch Đào Đào  nao núng, Trần Đức Nghĩa trợn mắt  nàng, nàng cũng trợn mắt  .
Ngược , Trần Đức Nghĩa  cảm thấy chột .
Sau đó, lão  Trần Hữu Chu .
“Hữu Chu, ngươi  mời mấy vị tộc lão của nhà họ Trần đến giúp.”
Các tộc lão  tin Trần Đức Nghĩa và Trần Lưu Thị  xóa tên Trần Hữu Nghị khỏi gia phả, tức đến mức suýt ngất ngay tại chỗ.
"Hoang đường, tử tôn trong tộc, trừ khi phạm tội lớn,   thể  xóa là xóa? Hơn nữa, Hữu Nghị là  trung nghĩa, đây là vinh dự của tộc . Nếu quan phủ  chuyện , thì mặt mũi của tộc  để ở ?"
"Hôm nay hai ngươi  chuyện   sợ   đời  chê, con trai  lạnh xác mà   tay với tôn tử   đời, thật là vô lương tâm."
"Chuyện xóa tên Hữu Nghị khỏi gia phả, mấy tộc lão chúng  đều  đồng ý, hai ngươi đừng  mơ."
Ba vị tộc lão nhà họ Trần   bác bỏ ngay.
Trần Lưu Thị  ,  hài lòng .
"Chúng    cũng là vì nghĩ cho nương tử Hữu Nghị và đứa trẻ."
Trần đại gia quát: "Vì đứa trẻ mà ngươi nấu thuốc phá thai để hại nó? Đừng nghĩ chúng    các ngươi đang nghĩ gì."
Trần Nhị Gia phụ họa: "Không  ngươi lo đứa trẻ lớn lên,  cha ruột   là Hữu Tài, sẽ trở thành kẻ vong ân bội nghĩa ?”
“Đứa trẻ  nuôi  đề phòng, thì    nó  thể  . Tuy nương tử Hữu Nghị mới gả  nửa năm nhưng chúng  tin nàng  sẽ nuôi dạy đứa trẻ thật ."
Nói , Trần Nhị Gia  Bạch Đào Đào hỏi.
"Tức phụ Hữu Nghị, nếu ngươi còn  gả cho Hữu Tài, thì đứa trẻ trong bụng ngươi sẽ   bảo vệ,   ai dám đụng đến đứa trẻ,  sẽ  tha cho họ."
"Con  ." 
Bạch Đào Đào sợ hãi tái mặt, lắc đầu mạnh mẽ, trả lời dứt khoát.