“Ngươi đang mang thai,  thể coi thường. Ta  thấy  thì  thể  lo.  mà Giác lão gia...” 
Thẩm đại nhân nhắc đến Giác lão gia,  khó xử,  lén liếc  Tần chưởng quỹ.
Tần chưởng quỹ  .
“Giác lão gia là bà con xa của một lão phu nhân bên nhà họ Thượng ở kinh thành, bình thường  ngang ngược, một huyện lệnh nhỏ như Thẩm đại nhân  thể  gì  .”
“Chuyện  Trần nương tử  thể trách Thẩm đại nhân,   ngài   quản, mà là  thể quản.”
“Tần chưởng quỹ  quá , dân phụ  trách Thẩm đại nhân.”
“Trần nương tử yên tâm, từ nay Giác lão gia sẽ  dám gây rối nữa.”
Bạch Đào Đào ngạc nhiên: “Vì ?”
“Gặp  là  duyên, dù  hợp tác  ,  cũng sẽ cảnh cáo ông , để ông   cách cư xử.”
Bạch Đào Đào  ,  nhíu mày, nhưng   gì.
Từ xưa đến nay đều ,  những kẻ      ai quản, mà là  thể quản   .
Động  họ Giác sẽ động đến nhà họ Thượng, mà động đến nhà họ Thượng thì   sẽ kéo theo điều gì,  khi  kinh thành đảo lộn.
Thấy Bạch Đào Đào  hài lòng, Tần chưởng quỹ bổ sung.
“Yên tâm, những việc  của họ Giác, bên    rõ ràng. Có những     xử lý, mà là chờ thời điểm thích hợp, mong Trần  nương tử kiên nhẫn chờ đợi.”
Bạch Đào Đào gật đầu: “Vâng.”
Thấy Bạch Đào Đào đồng ý, Tần chưởng quỹ mới an tâm.
Quả nhiên, Trần nương tử là  thông minh, hiểu ý ngay.
Dù Tần chưởng quỹ chỉ là quản lý tửu lâu, nhưng  theo Trấn Nam Vương hơn hai mươi năm,    giỏi.
Vị Trần nương tử    nông phụ bình thường, việc Giác lão gia phái  tấn công  đơn giản chỉ là  gặp mặt  chuyện.
Trần nương tử  thể thoát khỏi sát thủ, chỉ  thương nhẹ, chứng tỏ  thủ của nàng vượt xa sát thủ,  thể là nông phụ bình thường .
Nếu  cảnh báo,  thể nàng  sẽ tức giận, diệt cả nhà họ Giác trong đêm cũng  chừng.
Nhà họ Giác  động, kế hoạch ở kinh thành sẽ  đảo lộn.
May Trần nương tử là  thông minh, hiểu ý.
Lúc đó, đại phu đến, Thẩm đại nhân bảo ông  kiểm tra vết thương của Bạch Đào Đào, cô ngoan ngoãn  xuống.
Đại phu  vết thương, nhíu mày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-56.html.]
“Trần nương tử  thương do tên độc, nhưng  ngươi  ?”
Bạch Đào Đào  giấu.
“Khi  tên sượt qua,   phát hiện ngay và uống thuốc giải độc, nên  .”
Đại phu ngạc nhiên: “Trần nương tử cũng  y thuật ?”
“Trước đây   ngẫu nhiên gặp một lão thần y,  cho  nhiều sách thuốc, thuốc giải độc cũng là  cho. Lúc đó nguy cấp,   nghĩ nhiều, uống ngay một viên.”
“Thuốc giải độc của Trần nương tử  hiệu quả, độc   giải, vết thương  còn độc,  sẽ xử lý vết thương, vài ngày  sẽ khỏi hẳn.”
“Cảm ơn đại phu.”
Sau đó đại phu xử lý vết thương cho Bạch Đào Đào, xong xuôi cô và Tần chưởng quỹ bắt đầu bàn chuyện hợp tác.
“Về hợp tác kinh doanh đồ kho, Trần nương tử  ý kiến gì ?” 
Khi bàn chuyện kinh doanh, Thẩm đại nhân  rời , chỉ còn Tần chưởng quỹ và Bạch Đào Đào trong nội sảnh, Tần chưởng quỹ  vòng vo,  thẳng vấn đề.
Bạch Đào Đào suy nghĩ,  hỏi .
“Ta  giỏi kinh doanh, Tần chưởng quỹ  đề xuất gì ?”
Tần chưởng quỹ  thật.
“Ta  hai phương án hợp tác, Trần nương tử  xem, thấy phù hợp thì chọn.”
“Được.”
“Phương án thứ nhất, Trần nương tử cung cấp công thức và gói gia vị  đồ kho,  đó hưởng ba phần lợi nhuận.”
“Hoặc phương án thứ hai, chúng  mua công thức, còn gói gia vị sẽ mua từ Trần nương tử. Giá cả  thể bàn thêm. Người chọn phương án nào?”
Bạch Đào Đào  xong, bắt đầu tính toán.
Phương án thứ nhất, ba phần lợi nhuận   vẻ hấp dẫn, nhưng cô  cung cấp công thức và gói gia vị miễn phí. 
Cô  tham gia quản lý,   lợi nhuận thực sự, và chỉ hưởng lợi nhuận từ món ăn , việc tính toán sẽ  phức tạp.
Thà bán gói gia vị, dù hợp đồng yêu cầu  bán cho nơi khác, ít nhất cô nhận  tiền mặt, bán bao nhiêu nhận bấy nhiêu,   lo lắng về lợi nhuận  chi phí kinh doanh.
“Phương án thứ hai. Ta cung cấp hàng, tiền trao cháo múc, đỡ phiền phức.”
Tần chưởng quỹ gật đầu.
“Được. Vậy công thức  món ăn và gói gia vị, Trần nương tử định giá thế nào?”
“Các ngài mua gói gia vị của , nếu hợp tác lâu dài, công thức  tặng các ngài. Về gói gia vị,  bán một trăm văn một gói, mỗi gói  thể nấu  hai mươi cân.”
Nghe giá một trăm văn một gói, nấu  hai mươi cân, nghĩa là mỗi cân gia vị  giá năm văn.